Thứ tư, ngày 17/12/2025

Tin trong ngành

Nhớ Sài Gòn những giờ đầu giải phóng


(02/05/2012 17:31:44)

Tháng Tư này, cả nước tưng bừng kỷ niệm 37 năm ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Hòa trong niềm vui chung của đất nước, nhà báo lão thành Thanh Bền, nguyên phóng viên Thông tấn xã Giải phóng cũng ngập tràn bao cảm xúc.

Nhân dân Sài Gòn đổ ra đường hân hoan chào đón bộ đội giải phóng, ngày 30/4/1975

Cánh phóng viên chiến trường của Ban Tuyên huấn Trung ương Cục miền Nam (R) khá đông, gồm báo Giải phóng, báo Nhân Dân miền Nam, Đài phát thanh Giải phóng, Thông tấn xã Giải phóng... xuất phát từ Lò Gò, ven chiến khu Tây Ninh từ ngày 7/4/1975 theo đường giao liên. Mất hàng chục ngày ở Củ Chi, lại chịu trận địch phản kích sau khi căn cứ quân sự Đồng Dù (Củ Chi) bị ta tiêu diệt, ai cũng nôn nao, sợ về không kịp giải phóng Sài Gòn. Đến 4 giờ chiều 30/4/1975, chúng tôi mới về đến Bảy Hiền bằng xe lam của người dân tình nguyện chở miễn phí.

Ai cũng mừng vui đến ngộp thở, tràn nước mắt. Mải hướng về trung tâm thành phố, không ai để ý từng đống giày, mũ sắt, quần áo lính đầy đường, không còn nghe rõ tiếng hò reo hai bên phố, thỉnh thoảng đưa tay chào lại, không nói nên lời.

Nhiệm vụ là trên hết. Đoàn phóng viên nhanh chóng chia nhỏ theo từng bộ phận. Tổ TTXGP chúng tôi gồm 5 người: Tôi- Thanh Bền, Thiêm (PV tin, ảnh), Mến, Tiệp, Chức (báo vụ, kỹ thuật, quay ragono) được anh Chín Thép (cán bộ Thành đoàn) dẫn về nhà anh tại Phú Nhuận, đường Cách Mạng (nay là đường Nguyễn Văn Trỗi). Anh đi trước, vừa bước vô nhà bỗng nghe tiếng thét mừng cái "rầm". Cả nhà quây kín anh. Những giọt nước mắt mừng hội ngộ chảy tràn. Nhiều giọng nghẹn ngào trách móc, mắng yêu. Anh Chín Thép đứng như trời trồng, miệng cười mà mắt đỏ hoe. Chúng tôi chứng kiến cảnh gia đình anh sum họp mà thấy xúc động ngập tràn.

Điện báo viên TTXVN truyền tin Tổng thống Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng về căn cứ ngay trên nắp capô ô tô, trong phút dừng chân ở Trảng Bảng (Tây Ninh)

Một lát sau, sóng tình cảm trong gia đình dần dịu lại, những lời thăm hỏi qua lại tạm ngớt. Lúc đó gần 6 giờ chiều. Chuẩn bị cho phiên liên lạc 8 giờ tối với Tổng xã để đưa tin sốt dẻo về những giờ đầu tiên Sài Gòn giải phóng, anh Chín Thép xách chiếc Vespa chở tôi đi một vòng ra đường nắm tình hình. Bắt đầu là quận Nhất, qua trụ sở Cảnh sát quốc gia thấy mấy nam nữ thanh niên tay đeo băng đỏ đứng gác rất nghiêm trang, nét mặt tự hào. Dọc theo đại lộ Trần Hưng Đạo, quận 5, tuy điện chưa có nhưng người dân hai bên phố (cả Việt lẫn Hoa) đứng tràn trước cửa hân hoan vẫy tay chào mừng khi có xe chạy qua. Thấp thoáng đằng xa có mấy lá cờ đỏ xanh sao vàng (thật ra chưa đúng quy cách). Xe chúng tôi quay lại, qua cầu Công Lý (nơi anh Trỗi đặt mìn đánh Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ). Đâu đâu cũng chứng kiến cảnh người dân vui mừng đổ ra đường, đón chào xe bộ đội; thanh niên nam nữ reo hò, ca hát bài giải phóng. Trên khắp các nẻo đường trong thành phố là cảnh nhộn nhịp, rộn ràng ăn mừng đại thắng.

Cách Lăng Cha Cả vài trăm thước, chúng tôi đã nghe tiếng đạn pháo nổ. Trước mắt chúng tôi là một chiếc xe tăng địch đang bốc cháy. Cách đó không xa, nhiều người dân đứng nhìn, đầy sung sướng. Dừng lại ngắm nhìn một chút rồi chúng tôi rẽ vào khu dệt Bảy Hiền, đến gần một đám đông mới biết bà con đang làm lễ truy điệu cho một phật tử bị địch bắn chết vào lúc gần trưa, trong khi dũng cảm leo lên nóc nhà treo cờ giải phóng. Hơn 7 giờ tối, đèn điện bật sáng, cả Sài Gòn rực rỡ, rồi ti vi bật lên trong hạnh phúc mới hòa lẫn niềm kiêu hãnh của người Sài Gòn, người chủ mới của thành phố thân yêu.

Bộ phận điện báo đã chuẩn bị sẵn trên sân thượng nhà anh Chín Thép, chờ tôi về là quay ragono phát tin. Trong hoàn cảnh cấp bách này, PV viết chủ yếu bằng quan sát và trí nhớ. Viết được trang nào, tôi xé ngay đưa cho báo vụ điện, không kịp dò lại. Được 4- 5 trang tôi nhớ ra là có mấy từ chưa chuẩn xác, đề nghị cho sửa lại thì đồng chí báo vụ bảo, điện xong trang nào là ông Đào Tùng (lúc đó là Tổng Giám đốc VNTTX, đang trực tại Tổng xã chiến khu Tây Ninh) đã lấy, duyệt hết rồi.

Máy ragono nóng ran. Tiếng ma-níp gõ giòn tan như khúc nhạc quân hành. Lòng anh em đều rộn niềm vui bất tận, quên cả nỗi mệt nhọc, đói khát, mong sao chuyển tin được nhanh nhất, tốt nhất là tất cả mãn nguyện. Tôi nhớ, đoạn kết bài viết của tôi có câu: "Chiều nay cả Sài Gòn quên ăn. Đêm nay cả Sài Gòn không ngủ. Anh em tôi cũng thức với Sài Gòn, có lúc mơ màng nghe tiếng quạt máy mà cứ ngỡ tiếng rì rào quen thuộc của rừng bằng lăng".

Chúng tôi - những người làm báo thông tấn, đã được hưởng niềm vui bất tận trong thời khắc tuyệt vời của lịch sử trường kỳ kháng chiến 30 năm của cả dân tộc như thế đấy. 

Thanh Bền
Theo Nội san Thông tấn, số 4/2012

CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:

Hiến tặng hiện vật cho phòng Truyền thống TTXVN (02/05/2012 17:23:26)

Danh sách các tác phẩm được tặng giải thưởng giải báo chí TTXVN năm 2011 (02/05/2012 16:43:08)

Không xa đâu Trường Sa ơi! (02/05/2012 16:10:19)

Khoảnh khắc đẹp " Cà phê sáng mùa đông" (28/03/2012 15:37:25)

Phụ nữ Cơ quan đại diện TTXVN tại Đà Nẵng: Thăm và tặng quà các cháu mồ côi (28/03/2012 15:34:40)

Tin khen thưởng (28/03/2012 15:30:20)

Tin hoạt động Đoàn Thanh niên (28/03/2012 15:28:53)

Hội nghị các trưởng phân xã phía Bắc (28/03/2012 15:26:36)

TTXVN hợp tác với Ngân hàng TMCP Quân đội (28/03/2012 15:23:07)

Tổng kết năm 2011 Khối Thi đua các ngành Khoa học - Văn hóa - Xã hội: TTXVN được đề nghị tặng Cờ thi đua của Chính phủ (28/03/2012 15:19:19)