Thứ ba, ngày 04/11/2025

Tin trong ngành

“Ma xó” Trường Sa


(03/10/2014 14:31:51)

Dù mới 3 năm làm việc tại Báo ảnh Việt Nam thế nhưng tôi dường như có "duyên" với biển đảo khi đã có gần chục chuyến đến các vùng biển đảo trên khắp cả nước. Nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất có lẽ là 5 ngày làm công dân trên đảo Trường Sa Lớn và biệt danh "ma xó" mà các chiến sỹ nơi đây đặt cho tôi...

 

Chúng tôi ra Trường Sa trên một chuyến tàu thăm thân. Chuyến đi đó, thay vì chỉ được ở trên đảo một vài tiếng rồi phải di chuyển đến những điểm đảo khác giống như những đoàn công tác trước đó, chúng tôi lại xin được ở trên đảo Trường Sa Lớn những 5 ngày.

Ý tưởng ở lại trên đảo, tôi và đồng nghiệp đã dự định từ trong đất liển nhưng vẫn chưa được cấp phép.Đặt chân lên đảo, xen lẫn trong hàng người ra đón đoàn chúng tôi, có cả mấy cháu nhỏ. Thấy tôi vừa phải chụp ảnh tác nghiệp vừa phải lịch kịch bê chiếc ba lô đồ đạc, một cậu bé đã nhanh nhẹn chạy ra bê đồ giúp tôi và nói: "Cháu bê đồ giúp cô lên chỗ nghỉ, rồi cô về nhà cháu chơi trước khi lên tàu cô nhé...".

Tôi vẫn chưa hết ngạc nhiên và vui sướng, vừa đi vừa tủm tỉm cười thì bé đã bê đồ cho tôi đến cửa nhà khách. Hỏi ra tôi mới biết bé là Nguyễn Trinh Si. Tên của bé đã xuất hiện nhiều trong những bài báo về Trường Sa mà tôi đã đọc trước đây. Chính bé Si đã cho tôi thêm động lực để khám phá đảo Trường Sa Lớn. Sau khi được chấp nhận, tôi đã tìm gặp ngay bé Si để nhờlàm hướng dẫn viên du lịch cho hành trình 5 ngày làm công dân Trường Sa Lớn.

Ngày nào cũng từ 5 giờ sáng đến tận chiều, Si đồng hành với tôi. Thậm chí khi tôi phỏng vấn các chiến sỹ trên đảo, bé Si cũng đi theo như một người trợ lý, không rời tôi nửa bước; khi tôi làm việc, bé cầm giúp túi xách và còn đòi cầm máy ảnh để tác nghiệp giúp cô. Sau những thời gian tôi đi tác nghiệp, bé Si dẫn tôi đi khám phá từng ngóc ngách trên đảo. Không chỉ có vậy, Si còn nói vanh vách cho tôi tên tuổi, quê quán của từng chú lính đảo... Thậm chí, Si còn chỉ cho tôi chỗ nào các chú hay ra ngồi khi buồn, chỗ nào các chú hay nhặt ốc biển để làm hoa... Nhìn cái cách mà bé Si quấn quít cùng tôi, tôi hiểu, một phần vì bé yêu quý những người đất liền như tôi, phần khác, dường như bé muốn đưa tôi đi khám phá đảo Trường Sa Lớn. Tôi cảm nhận được niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt của một đứa trẻ như Si khi muốn khoe với tôi sự hiểu biết của mình về Trường Sa, về các chú bộ đội.

Bé Si trở thành cầu nối quan trọng giúp tôi có những thông tin vô cùng lý thú và đặc biệt về Trường Sa, về những chiến sỹ cũng như cuộc sống của chính những gia đình nơi đây. Nhờ Si, tôi đã tiếp cận và bắt nhịp được nhanh chóng, dễ dàng hơn với cuộc sống nơi đây. Ví dụ như thông tin về "Lớp học đặc biệt trên đảo Trường Sa Lớn", về cuộc sống của những cán bộ nhà đèn Hải Đăng... Cũng chính Si đã giúp tôi hiểu được điện sạch hiện hữu trên đảo Trường Sa như thế nào khi bé dắt tay tôi về nhà xem phim hoạt hình... Loạt 7 bài của tôi về Trường Sa được đăng trên Báo ảnh Việt Nam đều có dấu ấn của bé Si. Cô Nguyễn Thị Nhung - giáo viên chủ nhiệm đồng thời là Hiệu trưởng của Trường Tiểu học Trường Sa Lớn nói vui khi tôi đến thăm trường: "Bé Si nó như ma xó Trường Sa vậy. Ở đây cái gì nó cũng biết đấy nhà báo ạ".

Phóng viên Vy Thảo tại đảo Trường Sa Lớn, tháng 6/2013

Năm ngày trên đảo, nhờ đi cùng bé Si, vô tình tôi đã trở thành một "ma xó" nữa của Trường Sa. Chính buổi tối cuối cùng ở trên đảo, khi tôi qua thăm và dùng bữa cơm thân mật với đơn vị kỹ thuật của đảo, sau màn kiểm tra kiến thức, Trung úy Nguyễn Văn Pho đã thốt lên rằng: "Thế này thì nhà báo thành ma xó Trường Sa rồi...".  Ấyvì khi được hỏi, tôi đã đọc vanh vách tên từng chiến sỹ của cụm kỹ thuật mà tôi đang ngồi, rồi nơi nào các chiến sỹ hay đến, ở cụm khác có những chiến sỹ nào cùng quê với tôi, tên tuổi ra sao... 

Vài tháng sau, khi tôi đã về Hà Nội, chiến sỹ Nguyễn Văn Mạc của đơn vị Phòng không Không quân trên đảo gọi điện, vừa để khoe thành tích mà đơn vị mình đạt được trong hội thao mà huyện đảo tổ chức, vừa để hỏi xem chị nhà báo có còn quan tâm và cập nhật thông tin về Trường Sa như những ngày ở trên đảo không. Mạc đã ngạc nhiên khi nghe tôi nói qua điện thoại: "Ngày mai đơn vị mình đấu với đơn vị Chỉ huy đảo, đơn vị này, chị nghe nói mạnh lắm, nên em và các chiến sỹ trong đơn vị phải cố lên nha" để rồi phải hỏi rằng: "Sao về Hà Nội rồi mà chị còn biết nhiều thông tin hơn cả em vậy? Mọi người gọi chị là ma xó Trường Sa quả không sai thật".

Cho đến tận bây giờ, mỗi lần nghe điện thoại từ Trường Sa gọi về, được các chiến sỹ gọi là "ma xó", tôi vẫn không hết vui sướng. Bởi trong biệt danh đó, tôi luôn cảm nhận được tình cảm chân thành mà Trường Sa dành cho tôi. Và lòng tôi lại ấm áp nhớ về cậu bạn nhỏ Trinh Si, nhớ về những ngày làm công dân của đảo Trường Sa Lớn. 

Theo Nội san Thông tấn, số 9/2014

CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:

Tôi yêu "gia đình" Báo ảnh Việt Nam (03/10/2014 14:27:34)

Chọn ảnh, đọc bài cho tờ báo đa ngữ (03/10/2014 14:24:34)

Nơi đào luyện những người làm báo trẻ (03/10/2014 10:48:33)

Báo ảnh Việt Nam: Tự hào trang sử  (03/10/2014 10:40:10)

Phát động cuộc thi viết "Thông tấn xã trong tôi"  (03/10/2014 10:35:38)

Tưng bừng Hội diễn văn nghệ TTXVN 2014 (03/10/2014 10:24:39)

Phát động thi đua hướng tới kỷ niệm 70 năm thành lập Thông tấn xã Việt Nam (03/10/2014 10:08:39)

Định mức thông tin mới của phóng viên cơ quan thường trú trong nước: Khuyến khích nâng cao chất lượng thông tin  (08/09/2014 15:16:44)

Công đoàn TTXVN phối hợp với Viện Huyết học Truyền máu Trung ương tổ chức hiến máu nhân đạo. (08/09/2014 15:15:09)

Khóa bồi dưỡng nghiệp vụ thông tấn cơ bản (08/09/2014 15:07:25)