Thứ năm, ngày 18/12/2025

Tin trong ngành

Trẻ trung khóa 25


(21/12/2011 10:48:16)

Trải qua kỳ thi cam go, vinh dự trúng tuyển trở thành thành viên trong đại gia đình Thông tấn, 60 phóng viên, biên tập viên trẻ trung lứa tuổi đôi mươi đã có cơ hội tham gia khóa học nghiệp vụ thông tấn K25 do ngành tổ chức. Thời gian học tập bên nhau không dài, nhưng cũng đủ để lại trong mỗi bạn trẻ - lớp nhà báo mới của TTXVN bao niềm tâm sự

Học viên nhóm 7 - lớp Bồi dưỡng nghiệp vụ thông tấn khóa 25 - thực hiện bài tập phóng sự tại chùa Bồ Đề, Gia Lâm, Hà Nội

             Dương Nam Hoàng: Tôi "có duyên có phận" với TTXVN

            Là sinh viên Học viện Báo chí nhưng phải đến năm thứ hai, khi học môn "Lịch sử báo chí thế giới", tôi mới biết Thông tấn xã là gì. Ấy là khi giáo viên chủ nhiệm đặt câu hỏi "Các em muốn làm việc ở đâu?", một bạn gái đến từ Phú Thọ đã đứng lên trả lời rằng "Em muốn làm việc ở TTXVN".

            Cũng chính bạn gái ấy là người dẫn đường tôi đến với ngành. Chuyện là năm học cuối, chúng tôi có một kì thực tập ba tháng và người bạn ấy đã giúp tôi liên hệ để được nhận vào thực tập tại Truyền hình Thông tấn. Ở đây, chúng tôi được làm quen với một môi trường làm việc rất tốt và nhóm sinh viên chuẩn bị ra trường chúng tôi đã có những kỉ niệm đẹp trong những tháng ngày thực tập tại đây.

            Sau khi tốt nghiệp, tôi tham gia chương trình Đạp xe xuyên Việt vì môi trường. Ngày 13/7/2011, đoàn chúng tôi lên đường. Và ngay trong ngày hôm đó, bố tôi báo tin TTXVN vừa có thông báo tuyển dụng phóng viên, biên tập viên. Tôi vừa mừng vừa lo bởi hành trình chuyến đi rất dài, không biết có đủ thời gian để chuẩn bị hồ sơ thi tuyển vào nơi tôi hằng mơ ước không! Hiểu được tâm trạng và sự lo lắng của con trai, bố mẹ tôi đã chủ động lo hết việc chuẩn bị hồ sơ. Ngày 1/8/2011, tôi trở về Hà Nội. Ngay lập tức tôi đến TTXVN để nộp hồ sơ trong đó có lá đơn xin việc viết tay. Thật may là cơ quan đã tạo điều kiện cho tôi bởi lúc đó đã hết hạn nộp hồ sơ.

            Ngày được tin thi đỗ vào TTX, tôi mừng khôn xiết. Vừa ra trường đã được vào làm việc ở một cơ quan truyền thông lớn, còn có niềm vui nào hơn! Tôi tự thấy, mình quả là may mắn và dường như "có duyên, có phận" với TTXVN.

Thầy giáo Nguyễn Văn Vinh sửa bài tập truyền hình cho các học viên

            Những ngày học tập tại Trung tâm Bồi dưỡng nghiệp vụ Thông tấn (tôi được biết không phải cơ quan báo chí nào cũng có một chương trình đào tạo bài bản cho những người mới trúng tuyển như thế) tôi luôn tự nhắc mình là phải cố gắng học tập, tiếp thu kiến thức để những nỗ lực của các thầy cô không trở thành vô ích.

 

            Doãn Hoàng Nam: Nhớ mãi những người thầy

            Những ngày đầu tiên học truyền hình, hầu hết học viên của lớp khá lo lắng: Thế nào là suy nghĩ bằng hình? Làm thế nào để thực hiện một phóng sự truyền hình?... Đối với chúng tôi, những người chưa từng cầm máy quay, chưa từng tiếp xúc với một công đoạn làm truyền hình nào, những câu hỏi đó không dễ giải đáp. Nhưng rồi, với sự hướng dẫn tận tình của các thầy, chúng tôi đã vỡ vạc được nhiều điều.

            Ngay từ buổi đầu tiên, những bài tập suy nghĩ bằng hình sinh động và hấp dẫn của PGS.TS Vũ Quang Hào đã dần tháo gỡ mối lo lắng đó. Từ bài tập đơn giản nhất là dùng 8 khuôn hình để kể một câu chuyện và tiếp đó là bài tập 16 khuôn hình đã giúp chúng tôi biết cách làm việc theo nhóm. Bài học rút ra đầu tiên mà chúng tôi dần thấu hiểu là nhóm phải đoàn kết, gạt bỏ cái tôi, đồng thuận để thống nhất thực hiện mục tiêu chung.

            Thầy cũng đã dạy chúng tôi những kỹ năng nghề nghiệp quý giá: Bắt đầu "cảnh chạm" ra sao, tạo nút thắt của câu chuyện thế nào, tạo cảm xúc của người xem bằng hình ảnh nào...

            Khi "suy nghĩ bằng hình" đã hòm hòm, ai cũng muốn vác máy lao ngay ra hiện trường để thực hiện phóng sự truyền hình. Tuy nhiên, khi bắt tay vào việc mới thấy khó. Do lớp đông, một nhóm thực hiện phóng sự lên tới 7 người. Tranh cãi và bất đồng ý kiến nổ ra ngay từ khi bàn bạc đề tài; ai cũng cho rằng đề tài của mình là tốt nhất. Rồi đến cách bố trí thời gian, cảnh quay, cách dựng phim, quay khuôn hình gì... gần như mọi công đoạn đều có những ý kiến trái ngược nhau.

            Trong quá trình thực hiện phóng sự truyền hình về "Giao hưởng trên vỉa hè Hà Nội", nhóm 8 chúng tôi có một bài học đáng nhớ: Đó là khi dựng phim, chúng tôi đã cắt hết tiếng động hiện trường, nghĩ rằng làm như vậy lời bình sẽ rõ hơn. Rất may, thầy Nguyễn Văn Vinh đã đến tận nơi, thầy phân tích cho chúng tôi thấy cái sai: Làm phóng sự về nhạc giao hưởng mà không có tiếng nhạc thì thật phi lý.

            Những buổi học về truyền hình là lý thú và nhiều kỷ niệm nhất. Những lúc cả nhóm chụm lại mày mò dựng từng đoạn phim từ sáng đến 9 - 10 giờ tối. Những lần viết đi viết lại lời bình đến 1 - 2 giờ đêm, và nhiều nhiều lắm những lúc bỏ qua bữa trưa, bữa tối cùng say sưa bàn bạc thống nhất ý tưởng. Rồi cả những tranh luận nảy lửa nhưng không kém phần vui vẻ... Nhưng đáng nhớ hơn cả là hình ảnh thầy Vinh hết lòng cùng học trò. Thầy đến từng bàn dựng của các nhóm để góp ý, cặm cụi cùng chúng tôi làm bài tập dù đã tối muộn...

            Lớp học kết thúc nhưng chúng tôi sẽ không bao giờ quên hình ảnh đẹp về những người thầy đã tận tình giúp chúng tôi trong những ngày đầu chập chững vào nghề.

 

            Đỗ Thùy Thái Bình: Điều còn lại sau K25

            Càng gần đến ngày kết thúc khóa học, trong tôi càng xuất hiện nhiều cảm xúc. Thật khó tả! Đó là những cảm xúc không giống với những buổi học cuối năm thời còn ngồi trên ghế nhà trường. Cũng không giống quãng thời gian trước khi tốt nghiệp đại học. Thay vào những xúc động và lưu luyến của thời đi học là sự hào hứng trước khi bước vào một chặng đường mới.

            Học ngoại ngữ và chưa từng được tiếp xúc với nghề báo, đối với riêng tôi, những kiến thức và kinh nghiệm thu nhận được sau khoá học này thật quý giá.

            Nhớ lại ngày mới bắt đầu khóa học, tôi suy nghĩ đơn giản là học vì nhiệm vụ được giao, học để phục vụ cho việc tác nghiệp về sau. Dù biết làm báo là một nghề vất vả, là "dâu trăm họ", nhưng thực sự còn quá nhiều điều xung quanh nghề báo mà tôi chưa biết. Dần dần, mỗi ngày tới lớp, được lắng nghe những bài giảng đầy tâm huyết của các thầy Nguyễn Quốc Uy, Vũ Quang Hào, Nguyễn Văn Vinh, Bùi Văn Doanh... và nhiều giảng viên khác, tôi hiểu ra rằng, muốn trở thành một nhà báo chân chính và giỏi nghề, chúng tôi sẽ phải nỗ lực rất nhiều. Và với những gì mà các thầy đã trao truyền, tôi thấy mình ngày càng thêm yêu nghề báo, thêm tin tưởng vào con đường mà mình đã chọn. Các thầy đã gieo hạt, trách nhiệm của tôi giờ là tự vun trồng để những hạt giống ấy không bị hoài phí.

            Khóa học kết thúc phần nghiệp vụ cơ bản, gần 60 thành viên của lớp sẽ trở về các vị trí công tác khác nhau. Bao nhiêu con người là bấy nhiêu cá tính. Tuy đã có những tranh cãi, những bất đồng khi cùng thảo luận và làm bài tập nhóm nhưng chúng tôi thực sự quý mến nhau. Mai này, tôi sẽ nhớ từng gương mặt của các bạn, các anh, các chị... trong K25. Tôi hy vọng chúng tôi sẽ vừa là đồng nghiệp vừa là những người bạn của nhau, cùng hỗ trợ nhau trong công việc cũng như trong cuộc sống.

 

            Hoàng Thị Ngọc Ánh: Một khóa học nhiều ý nghĩa

            Phải thú thật rằng, khi khóa học mới bắt đầu, tôi thực sự không được tập trung cho lắm. Thậm chí nhiều khi tôi còn mong sao cho khóa học kết thúc thật nhanh bởi tôi còn vướng bận bao nhiêu công chuyện. Đây cũng là thời gian bộn bề công việc cá nhân khi tôi đang chuẩn bị cho ngày cưới.

Học viên nhóm 4 - lớp Bồi dưỡng nghiệp vụ thông tấn khóa 25 - thực hiện bài tập tiểu phẩm với chủ đề "Tham lam"

Thế nhưng, những bài giảng, những tiết thực hành và những phương pháp tác nghiệp báo chí mà thầy cô giáo trong và ngoài Thông tấn truyền đạt càng ngày càng khiến tôi thực sự bị cuốn hút. Tôi vốn là dân truyền hình, vậy nên những bài học về nghiệp vụ báo viết, nghiệp vụ báo ảnh và các thể loại thông tấn khác làm cho tôi cảm thấy vô cùng bổ ích. Chúng giúp tôi bổ khuyết những nghiệp vụ còn thiếu, bởi ai cũng nói: "Là người Thông tấn thì không gì là không thể". Bên cạnh đó, các tiết học về nghiệp vụ truyền hình cũng chẳng hề thừa thãi, bởi nó giúp tôi hệ thống hóa lại những phương pháp tác nghiệp mà hàng ngày tôi vẫn làm. Tôi đặc biệt ấn tượng với những bài học do thầy Vinh hướng dẫn, bởi thầy là một "nhà báo quốc tế" với rất nhiều kinh nghiệm khi làm việc cho một trong những hãng thông tấn hàng đầu thế giới (Reuters).

Khóa học này còn có ý nghĩa rất lớn với cá nhân tôi khi được hiểu hơn về TTXVN. Tôi nhận thấy ý nghĩa và trách nhiệm của mình khi được làm việc tại cơ quan thông tấn báo chí chính thống của Nhà nước. Tôi còn thấy rất ấn tượng với những người bạn trẻ trung trong lớp học. Các bạn thật giỏi, thật năng động, luôn vui vẻ và quan trọng hơn hết là tư tưởng dám nghĩ dám làm, dám xung phong về công tác tại những phân xã miền núi, vùng sâu vùng xa dù rằng có những bạn gia đình ở thủ đô Hà Nội.

Theo Nội san Thông tấn, số 11/2011