Thứ năm, ngày 25/04/2024

Tin tức sự kiện và kỷ niệm

Anh là niềm tự hào của em và gia đình


(31/07/2017 11:38:05)

Bà Phương Bích Ngân và các phóng viên trẻ báo Tin tức tại nhà riêng, tháng 7/2017


Anh Hòa - người anh, người chồng, người đồng chí thương yêu của em!

Tháng 6 hằng năm có hai ngày mà em nhớ nhất, đó là ngày 21/6 - Ngày báo chí cách mạng Việt Nam và ngày 24/6 - ngày cưới của chúng ta.

Bố hy sinh khi em mới 10 tuổi, mẹ mất năm em 12 tuổi. Em không biết ngày sinh của mình, cũng chẳng có ai quan tâm đến. Chúng mình cưới nhau ở quân khu Đông Bắc (biên giới Việt - Trung). Ngày 24/6, em và anh đã thống nhất lấy ngày chúng mình bên nhau làm ngày sinh nhật của em.

Em nhớ mãi ngày đơn vị tổ chức đám cưới cho anh và em, chỉ có bánh kẹo chứ không làm cỗ. Mẹ lên với chúng mình cũng nghèo quá, không có tiền nhưng vẫn vui phải không anh. Vì nhiệm vụ quân đội anh chỉ được nghỉ có 5 ngày, anh và mẹ xuống tàu về Hà Nội. Anh vội vàng đặt vào tay em mảnh giấy nhỏ ghi mấy câu thơ anh viết tặng em:

Trên bến một buổi chiều
Anh về em ở lại
Tâm hồn tràn thương yêu.

Em biết anh là liên lạc viên của đội du kích Hồng Hà nên hay thơ phú mà. Đêm 24/6 cũng là đêm đáng nhớ nhất trong đời người lính. Mỗi năm đến ngày cưới anh lại viết cho em lá thư thật dài. Có thư anh viết: “Kỷ niệm 10 năm ngày cưới của chúng ta, anh hứa mở tiệc chiêu đãi em trọng thể. Anh vẫn mong muốn làm điều này mỗi khi ngày cưới đến nhưng không lần nào thực hiện được, phần vì bận việc. Lần này, ngày cưới đến chúng mình lại xa nhau. Yêu nhau chân thành chắc em sẽ không buồn mà còn phấn khởi gấp mười lần trước. Kỷ niệm ngày cưới sẽ là ngày chiến đấu cho hạnh phúc của con cái chúng ta, ngày hiến dâng cuộc đời ta cho Đảng, xác định quyết tâm chống Mỹ cứu nước đến toàn thắng em nhỉ!”.

Một lá thư khác anh viết: “Anh nghe tin giặc Mỹ bắn phá Gia Lâm, anh rất lo cho em và các con, lo cho mẹ. Anh càng căm thù giặc Mỹ và càng quyết tâm chiến đấu, chịu đựng mọi gian khổ, vượt mọi khó khăn để tiêu diệt chúng. Chúng ta tạm xa nhau, để rồi sống bên nhau mãi mãi, khắc phục khó khăn tạm thời để giành lấy hạnh phúc lâu dài. Anh rất tự hào và vinh dự được hiến dâng tuổi trẻ của mình cho Đảng, cho cách mạng, nay lại đem hết sức mình đánh thắng giặc Mỹ xâm lược. Cuộc sống không có hạnh phúc nào hơn thế nữa. Em yêu quý! Anh vẫn khỏe, bây giờ anh đi bộ giỏi lắm rồi, cái thú của cảnh đi bộ hồi kháng chiến nay lại được thưởng thức với tất cả hương vị của nó”.

Trong các bức thư anh gửi về, không bao giờ anh kể đến gian khổ, bom đạn ác liệt, mà toàn kể cho mẹ con nghe chuyện chiến đấu và chiến thắng của quân ta. Anh viết về những chiến công vang dội của quân và dân Trị Thiên Huế trong đêm mồng 5, rạng sáng ngày mồng 6 tháng 4/ 1967. Quân giải phóng tấn công 20 vị trí đóng quân của địch trên một vùng đất trải dài khoảng 60 cây số, tấn công vào thị xã Quảng Trị tiêu diệt 8.000 tên địch, diệt gọn hai sở chỉ huy trung đoàn, tiêu diệt 10 tiểu đoàn, 10 đại đội và 2 chi đoàn xe bọc thép của Mỹ. Một phi đội máy bay, một chi đội xe tăng đã phá hủy 11 khẩu pháo lớn và 230 xe cơ giới. Những bức thư anh viết kể về chiến thắng của quân và dân ta là nguồn động viên lớn nhất với mẹ và em. Chính những dòng chữ giản dị đó đã tiếp thêm sức mạnh cho mẹ con em vượt qua mọi khó khăn, chờ ngày chiến thắng để anh trở về.

Ngày 21/6 vừa qua, em được Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị mời dự Lễ kỷ niệm 92 năm Ngày báo chí cách mạng Việt Nam. Nghe báo cáo thành tích, ôn lại những năm tháng chiến tranh ác liệt, sự dũng cảm hy sinh của người lính cầm bút, làm em xúc động trào nước mắt vì nhớ đến anh, một nhà báo chiến sỹ, người chồng mà em yêu thương đã hy sinh cách đây 50 năm tại mặt trận Thừa Thiên Huế. Hôm đó em gặp chị Lương Thị Nhiễu - vợ nhà báo, nhà nhiếp ảnh, liệt sỹ Lương Nghĩa Dũng. Anh ơi! Những bài viết, những bức ảnh, những thước phim mà các anh để lại là tài sản vô giá của dân tộc trong cuộc chiến tranh chống giặc ngoại xâm của quân và dân ta. Các anh đã chiến đấu ngoài mặt trận dũng cảm như những chiến sỹ cầm súng, đã cống hiến trọn đời mình vì sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc, bảo vệ Tổ quốc. Các anh không chỉ là niềm tự hào của gia đình mà còn là niềm tự hào của cả dân tộc Việt Nam.

Lá thư cuối cùng của anh dặn dò em vào ngày 19/11/1967 đúng một năm ngày em được vinh dự đứng trong hàng ngũ của Đảng: “Là đảng viên chưa đủ, mà phải là một đảng viên tốt. Cái chữ tốt chỉ một thôi nhưng đối với người đảng viên thì vô cùng quan trọng và phải dày công phấn đầu rèn luyện mới được. Rèn luyện lâu dài và mãi mãi, suốt đời!”

Và chính em cũng không ngờ rằng, lời tâm sự của anh hôm đó lại là lời cuối cùng dành cho em. Bốn ngày sau - ngày 23/11/1967 - em nhận được tin anh hy sinh. 

Lời dặn dò của anh trước khi lên đường vào miền Nam chiến đấu đồng thời cũng là lời di chúc mà em khắc cốt ghi tâm: “Bằng giá nào em cũng nuôi mẹ đến cùng, mẹ già rồi. Mẹ lại chỉ có mình anh là con trai”. Em đã thực hiện đầy đủ lời di chúc của anh. Mẹ sống ở với em, mẹ ốm em chăm sóc, mẹ mất em cùng gia đình lo hậu sự cho mẹ. Em đã hoàn thành lời hứa với anh và luôn tự nhủ với bản thân mình, phải sống thật tốt để xứng đáng với anh, với mẹ. Mẹ chúng mình đã được phong tặng danh hiệu Mẹ Việt Nam Anh hùng anh ạ!

Năm mươi năm qua, cứ đến ngày 27/7 và Tết nguyên đán, cơ quan TTXVN và Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị lại đến thăm gia đình, tặng rất nhiều quà và thắp hương cho anh. Còn nhớ, ngày em tìm được anh và đưa anh trở về từ Huế, Ban lãnh đạo TTXVN đã cử một đoàn cán bộ ra tận Ga Hàng Cỏ để đón vợ chồng mình. Chân thành và vô cùng cảm động! Anh yên tâm nhé, vì bên em và gia đình mình luôn có cơ quan, bạn bè, đồng nghiệp của anh, sẵn sàng chia sẻ những vui buồn, khó khăn.
 

Thẩm Bích Phương
Nhớ


Trong căn phòng nhỏ bé
Tôi lại thấy nhớ nhiều
Người chồng tôi yêu quý
Nhớ lại bao nhiêu điều
Những kỷ niệm thân yêu
Hồi chúng tôi còn trẻ
Lúc nào cũng vui vẻ
Chưa bao giờ giận hờn
Anh hay nói ra mồm
Sẽ yêu em mãi mãi
Gặp nhau thường dặn lại
Phải chung thủy với mình
Tôi nghiêm túc thưa trình
Em yêu Đảng, yêu anh
Khi trái tim ngừng đập
Anh ôm tôi rồi khóc
Trước lúc anh lên đường
Vào miền Nam chiến đấu
Hồi giữa năm sáu sáu
Anh xa tôi mãi mãi
Chỉ còn những lá thư
Kỷ vật anh để lại
Tôi vẫn nhớ anh nhiều
Và yêu anh mãi mãi!

Theo Nội san thông tấn số 7/2017

CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:

Nhiều hoạt động tri ân (31/07/2017 09:26:02)

Sống mãi những dòng tin, tấm ảnh của các nhà báo liệt sỹ (31/07/2017 08:50:38)

Tăng cường phối hợp tuyên truyền, quảng bá toàn diện hình ảnh của tỉnh Quảng Ninh (13/07/2017 15:45:06)

Thông tấn xã Việt Nam và Trung ương Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam phối hợp tuyên truyền giai đoạn 2017 - 2022 (07/07/2017 10:00:55)

Cho phép TTXVN lập cơ quan thường trú khu vực ở New York và Brussels (07/07/2017 09:56:17)

TTXVN ký Thỏa thuận trao đổi thông tin với Hãng truyền thông Sputnik (30/06/2017 14:24:10)

Giải thưởng toàn quốc về thông tin đối ngoại năm 2016: Uy tín, hiệu quả thông tin đối ngoại được nâng lên đáng kể  (01/06/2017 16:46:46)

Danh sách các tác phẩm được tặng giải thưởng Giải báo chí TTXVN năm 2016 (30/05/2017 14:48:15)

Trưng bày các tác phẩm ảnh được trao Giải thưởng Hồ Chí Minh và Giải thưởng Nhà nước (30/05/2017 14:39:26)

Trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh, Giải thưởng Nhà nước về văn học, nghệ thuật đợt V: Ba nhà báo thông tấn được vinh danh (30/05/2017 14:26:38)