Sổ tay phóng viên
Những chuyến tác nghiệp nơi đảo xa
(09/01/2008 09:35:28)
Gần 4 năm là phóng viên thường trú của TTXVN tại Hải Phòng, tôi đã có nhiều chuyến đi xuống các xã vùng xa, hải đảo của thành phố Cảng. Mỗi nơi đến lưu lại trong lòng tôi một cảm xúc riêng, với nhiều kỷ niệm.
Lần đầu tiên biết thế nào là say sóng
Giữa tháng Giêng năm 2006, tôi được Trưởng phân xã phân công ra đảo Bạch Long Vỹ để viết bài phản ánh không khí chuẩn bị đón Tết Nguyên đán của quân dân huyện đảo. Bạch Long Vỹ cách đất liền hơn 80 hải lý, tàu cao tốc Bạch Long của Tổng đội Thanh niên xung phong Hải Phòng là phương tiện ra đó nhanh nhất nhưng cũng phải mất hơn 5 tiếng nếu trời yên, biển lặng. Cô bạn phục vụ trên tàu nhìn tôi ái ngại: "Bạn bị say sóng bao giờ chưa? Cẩn thận nhé! Hôm nay sẽ có sóng đấy". Chưa bao giờ đi tàu thủy xa và lâu nên tôi nghĩ mọi người cứ dọa mình, sóng biển chắc cũng chỉ như trong vịnh Hạ Long thôi.
8 giờ sáng, tàu rời bến Bính. Hai tiếng sau, tàu vẫn chạy êm ru, mặt nước lặng như trong ao nhỏ, tôi thoải mái ngả lưng trên ghế để đọc báo. Nhưng đến khi đi ngang qua hải đăng Long Châu, tôi bắt đầu cảm thấy chiếc ghế đung đưa, người tôi liên tục lắc về bên trái, bên phải, lúc thì chồm lên, lao về phía trước. Xung quanh tôi rất nhiều người đã nôn mửa, liên tục xin "nhà tàu" túi ni lông. Cảm giác nôn nao thật khó chịu. Tôi với tay tìm gói kẹo gừng để ngay ngăn ngoài của chiếc ba lô dưới chân nhưng không sao xác định được vị trí vì bị nhồi lắc liên tục. Đến lúc đó thì tôi đã biết thế nào là say sóng. Vừa đứng dậy với ý định đi rửa mặt cho tỉnh táo, một cơn sóng mới ập đến khiến con tàu lại chồm lên. Đầu tôi bị đập vào chiếc ghế phía trước, cùi chỏ tay phải giáng một cú mạnh vào mặt của anh bộ đội hải quân ngồi bên cạnh. Quá quen với sóng gió biển khơi, anh chỉ cười và khuyên tôi không nên rời khỏi ghế.
1 giờ 30 phút chiều tàu cập cảng Bạch Long Vỹ. Tàu chạy hơn năm tiếng đồng hồ đúng như dự định song tôi thấy như chuyến đi kéo dài cả ngày trời. Thế nhưng khi bước lên cầu tàu, cảm giác say đất còn khó chịu hơn rất nhiều. Mọi thứ xung quanh cứ nghiêng ngả như theo từng cơn sóng, cơ thể nhẹ bẫng, người lâng lâng không sao điều khiển nổi bước chân. Sau này mới biết, tôi đã bị ngất xỉu khi lên bờ. Anh Chánh văn phòng UBND cùng một bạn thanh niên xung phong đã đưa tôi về nhà khách bằng xe máy
Tôi tỉnh dậy trong nhà khách của UBND huyện thì đã 3 giờ chiều. Cuống cả lên, tôi vội lao đi để tranh thủ làm việc vì sáng hôm sau tàu trở lại đất liền. May quá, Chủ tịch UBND huyện Cao Xuân Liên đang ở phòng làm việc. Sau khi trả lời phỏng vấn, anh Liên tình nguyện dẫn tôi đi thăm huyện đảo nắm thêm thông tin để phục vụ cho bài viết.
Đến bất cứ đơn vị, nhà dân nào trên đảo tôi cũng được đón tiếp rất cởi mở, chân thành. Sẽ không bao giờ tôi có thể quên được đêm ở Bạch Long Vỹ. Rảo bước ven những dãy xương rồng ken dày đặc bờ đá cùng tổ tuần tra của đồn biên phòng 58, tôi cảm nhận sâu sắc từng giây phút yên bình thiêng liêng nơi đảo tiền tiêu của Tổ quốc. Mặt biển mênh mông, sóng vỗ rất nhẹ, ánh đèn điện từ cầu tầu và các tàu cá sáng như sao sa. Bạch Long Vỹ đẹp yên ả! Câu hát của anh lính biên phòng trẻ 'Bạch Long Vỹ đảo quê hương. Năm xưa nhiều khổ đau, nay quê hương đẹp giàu, trúc anh đào xanh thắm...' đã trở thành đoạn kết bài viết 'Xuân yên bình giữa thế trận lòng dân' của tôi.
Ngày 18 "may mắn"
Ai đã một lần đến với Việt Hải - xã vùng sâu được coi là 'xã đảo trong đảo' của huyện đảo Cát Hải - sẽ muốn nhiều lần quay trở lại đây. Việt Hải không chỉ có cảnh đẹp làm say lòng người, không khí trong lành rộn tiếng chim mỗi sớm mai. Đến Việt Hải còn được ăn gà 'chạy bộ'; thịt lợn không thức ăn tăng trọng, rau sạch trong vườn nhà dân. Việt Hải là xã duy nhất của thành phố Hải Phòng chưa có điện lưới quốc gia nên cứ đến 11 giờ đêm, khi máy phát điện của xã ngừng hoạt động là cả xã nhỏ chỉ có hơn 80 hộ này chìm vào giấc ngủ. Lời 'quảng cáo' về Việt Hải rất hấp dẫn của tôi đã thôi thúc đam mê khám phá của anh bạn đồng nghiệp-phóng viên ảnh Trần Huy Hùng ở Ban biên tập - Sản xuất ảnh báo chí. Sau nhiều lần lỡ hẹn, cuối cùng chúng tôi đã đến Việt Hải vào một ngày cuối tháng Tám. Rất cẩn thận trước mỗi chuyến đi xa, tôi xem lịch và quyết định đi vào ngày 18 tháng Bẩy âm lịch với ý nghĩ: vợ chồng Ngâu sẽ không còn khóc nữa.
Việt Hải cách thị trấn Cát Bà hơn 8 hải lý và để ra đó chỉ có cách đi đò máy từ bến Bèo chừng một tiếng đồng hồ. Ngày 18 'của tôi' trời rất âm u. Bác chủ đò chỉ về hướng Việt Hải bảo: "Mây mù thế kia, cô cậu ra đó thế nào cũng gặp mưa to". Quả đúng như vậy, chúng tôi đi được nửa đường thì trời đổ mưa. Chiếc đò nhỏ trơ trọi giữa biển nước mênh mông. Hai anh em gần như ướt hết người vì chiếc bạt của nhà đò không đủ sức che mưa quá to. Bác chủ đò ái ngại nhìn hai chúng tôi co ro vì lạnh, anh Hùng ôm chặt chiếc ba lô bảo vệ máy ảnh. Đến cầu tầu Việt Hải trời mưa như trút nước. Thủy triều xuống nên cầu tầu cao đến hơn 3m, chiếc đò thì nhỏ, lại cứ tròng trành. Bác chủ đò dặn phải cẩn thận vì cầu tầu rất trơn, vậy mà anh Hùng vẫn suýt bị ngã vì đeo chiếc ba lô cồng kềnh. Sau đó, được sự giúp sức của bác chủ đò tôi và anh Hùng vất vả lắm mới lên được cầu tầu. Bác chủ đò tốt bụng cho hai anh em mượn một chiếc áo mưa nhưng nó được ưu tiên để bảo vệ ba lô máy ảnh. Chúng tôi phải đi xe ôm khoảng 3 cây số nữa mới vào đến xã. Trời vẫn mưa như trút nước. Hai anh em nghỉ chân vài phút ở trụ sở của Tổ công tác Đồn biên phòng 54 rồi đi xuống trường tiểu học Việt Hải nằm ở phía cuối con đường bê tông dài gần một cây số chạy dọc theo khu dân cư của xã. Chúng tôi mải miết đi trong mưa, toàn thân ngấm lạnh, người đau ê ẩm, hai chân mỏi nhừ. Nhưng tất cả sự mệt nhọc qua ngay khi chứng kiến các em học sinh của trường đang tập văn nghệ chuẩn bị cho ngày khai giảng. Tiếng hát hồn nhiên, khỏe khoắn của các em át cả tiếng mưa.
Xong việc, chúng tôi vội vã ra cầu tầu vì đã hẹn bác chủ đò chờ. Vậy là anh Hùng không được ngắm cảnh đẹp của Việt Hải, cũng chẳng được ăn gà chạy bộ, rau sạch... như tôi đã quảng cáo. Nhưng bù lại tôi có được bài viết "Ngôi trường đặc biệt nơi đảo xa", và anh Hùng cũng chụp được nhiều bức ảnh sinh động về ngôi trường đặc biệt chỉ có 16 học sinh của lớp 1, lớp 2 và lớp 3 nơi đảo xa.
CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:
Anh bộ đội Cụ Hồ trong ngành Thông tấn (09/01/2008 09:21:14)
Lướt web (09/01/2008 09:19:44)
Tư duy chuyên mục (06/12/2007 16:10:07)
Về giấy phép hoạt động báo chí (06/12/2007 10:55:28)
Một số thủ thuật khi sử dụng Internet (06/12/2007 10:45:37)
Virus máy tính hình thức lây nhiễm và biện pháp phòng tránh (06/12/2007 10:44:09)
Săn tin ở tỉnh 4 không (06/12/2007 10:37:40)
Quy định mới về thủ tục thực hiện nghỉ hưu (06/11/2007 11:30:27)
Thủ thuật sử dụng bàn phím với Windows (06/11/2007 10:50:03)
Một số phương thức kết nối để gửi tin về tổng xã (06/11/2007 10:49:52)











