Thứ sáu, ngày 10/05/2024

Sổ tay phóng viên

Từ Tây Bắc xa xôi đến "thảm đỏ" Giải báo chí TTXVN


(08/07/2013 10:05:23)

Với tôi, được làm báo đã là một điều tuyệt vời, được làm phóng viên TTXVN lại càng tuyệt vời hơn. Gần hai năm tác nghiệp tại Lào Cai, giữa đất Tây Bắc đầy nắng và gió, cháy và lũ; thời gian chưa nhiều nhưng cũng đủ "thấm" trong tôi thế nào là phóng viên phân xã, để rồi tôi được bước trên "thảm đỏ" Giải báo chí TTXVN 2012.

       

                                                                            Đường tới "thảm đỏ"

Tôi may mắn hơn nhiều đồng nghiệp bởi được tác nghiệp trên địa bàn nhiều điều để viết, lắm chuyện để bàn. Nhưng may mắn hơn cả, tôi được là "học trò" của "thầy" Lục Văn Toán, Trưởng phân xã Lào Cai, một nhà báo tinh thông và giàu kinh nghiệm. Từ những điều được dạy, được học, tôi càng thấm hơn danh ngôn "Trường đời là trường đại học lớn nhất của con người".

Thầy trò chúng tôi đã đến với Giải báo chí cơ quan bằng chùm tin bài "Tang thương và tình người trong lũ dữ xã Nậm Lúc (Bắc Hà)". Để có được tác phẩm này, hai thầy trò đã vượt qua gần 100km đường đèo hiểm trở với những cơn giận dữ của thủy thần để đến vùng thiên tai Nậm Lúc (Bắc Hà, Lào Cai), kịp phản ánh những mất mát do thiên tai và tình người trong cơn lũ dữ.

Còn nhớ, rạng sáng hôm ấy, được tin lũ, tôi vội vàng xếp laptop và thiết bị 3G vào túi, mang theo chiếc máy ảnh cũ, rồi lên chiếc ô tô do chính Trưởng phân xã cầm lái, từ thành phố Lào Cai trực chỉ Nậm Lúc. Từ quốc lộ 70 rẽ vào đường đi Cốc Lầu, Nậm Lúc đầy những ổ trâu, ổ voi đầy bùn nước đặc sệt, tuy phải chịu dằn xóc nhưng vẫn còn lựa đường, rồ ga vọt tiến qua được. Thế nhưng, qua trụ sở UBND xã Cốc Lầu một đoạn, đường không còn là ổ trâu, ổ voi nữa mà chỉ còn hai vệt bánh xe sâu hoắm, ở giữa nổi lên gờ sống trâu khủng khiếp. Xe gầm cao, hai cầu đi còn khó, huống hồ chiếc xe Ford gầm thấp, một cầu của phân xã. Trưởng xã cố rồ ga, nghe "kịch" một tiếng điếng người, thế là gờ sống trâu đội gầm chiếc xe lên, bốn bánh quay tại chỗ, tiến không được mà lùi cũng không xong. Chúng tôi phải xuống xe, nhờ người dân ven đường đẩy hộ để vượt cạn, rồi đánh xe vào một nhà dân gần đường gửi nhờ. Cả hai thầy trò cuốc bộ thêm 12 km nữa để vào rốn lũ Nậm Chàm.

 Đi bộ vất vả là một nhẽ, nhưng điều làm ai cũng sốt ruột là làm sao vào hiện trường cho thật nhanh để kịp đưa thông tin về thảm họa xảy ra với đồng bào nghèo vùng sâu này. Không chỉ là trách nhiệm của người làm báo mà còn là tình cảm, mong thông tin sớm đến với cộng đồng để chung tay giúp đỡ đồng bào trong hoạn nạn. Cũng may, dọc đường, thấy các nhà báo thông tấn thập thõm bước thấp bước cao trong bùn đất, một nhóm thanh niên xung kích của xã Bảo Nhai trên đường vào cứu hộ Nậm Chàm đã cho chúng tôi quá giang trên những chiếc WIN tay côn. Họ trổ hết tài lái xe bằng cả tay và hai chân, uốn người như rắn lượn, mặc chiếc xe máy phụt khói, gào thét như xe tăng, đưa chúng tôi đến trụ ở UBND xã Nậm Lúc. Từ đây, chúng tôi cùng một trung đội công binh của Bộ chỉ huy quân sự tỉnh hành quân bộ vào thôn Nậm Chàm. Ai cũng cố chịu đói và mệt, mong sao nhanh đến "rốn lũ" Nậm Chàm.

Chuyến đi ấy, với những cố gắng vượt bậc, thày trò tôi đã tác nghiệp bằng mọi phương tiện để thông tin về sự kiện thiên tai này bằng cả ba loại hình: đưa tin, viết bài, quay hình và chụp ảnh.  

Tự hào được là thành viên của "nhà" thông tấn

Hồi mới trúng tuyển vào TTXVN, đọc những lời chia sẻ của một người bạn cùng học lớp bồi dưỡng nghiệp vụ thông tấn K25: "Thật tự hào khi được là thành viên của ‘nhà’ thông tấn!", thú thực, lúc đó tôi nghe nhưng chưa thực để tâm đến câu nói đó. Tới hôm nay, sau gần hai năm là "con dân" thông tấn thì niềm tự hào đó đã hiện hữu trong tôi.

Còn nhớ sau kỳ thi tuyển phóng viên, vinh dự được trở thành thành viên của đại gia đình thông tấn, 60 phóng viên, biên tập viên K25 được trải qua một khóa "huấn luyện" tại Trung tâm Bồi dưỡng nghiệp vụ thông tấn. Bài học đầu tiên của chúng tôi là về truyền thống ngành do chính lãnh đạo cao nhất của ngành chỉ dạy.           Hôm ấy, lớp chúng tôi, tất thảy đều chăm chú khi được tìm hiểu và biết thêm nhiều điều về TTXVN, cơ quan báo chí có truyền thống lịch sử vẻ vang với rất nhiều cống hiến cho Tổ quốc.

Mang theo niềm tự hào ấy, nhận nhiệm vụ, tôi lên đường đi Phân xã Lào Cai không một chút đắn đo. Lúc đó, với tôi, Lào Cai và cả vùng Tây Bắc rộng lớn chưa từng một lần đặt chân đến nên được lên đây công tác như là một sự khám phá đầy hấp dẫn.

Tiếp sau đó là chuỗi ngày học việc, làm quen với địa bàn, tất nhiên có vui, có buồn và cũng không ít khó khăn, thử thách đến với một "lính mới" như tôi.

Tuổi trẻ, niềm đam mê và như tôi đã "thổ lộ" ở phần đầu bài viết, là tôi may mắn có được một "sư phụ" tận tình chỉ bảo nên đã nhanh chóng vượt qua mọi trở ngại để dần dần có sự tự tin đi trên con đường đã chọn.

Tây Bắc kỳ vĩ và cuốn hút tôi. Lào Cai là mảnh đất giúp tôi có một địa bàn tác nghiệp mênh mông, luôn đầy ắp sự kiện. Phân xã là cái nôi giúp tôi từng bước trưởng thành.

Tin, bài viết, tin, phóng sự truyền hình và ảnh tôi chụp được Trưởng xã đồng ý cho chuyển về Tổng xã ngày một nhiều hơn. Các anh chị, cô chú biên tập cũng cho biết là sản phẩm thông tin của tôi đã khá hơn. Tất cả điều này đã khích lệ tôi rất nhiều.

Ngày 28/5 vừa qua, được cùng Trưởng xã về Tổng xã nhận giải Khuyến khích Giải báo chí TTXVN 2012 và cá nhân tôi được vinh dự là một trong 4 nhà báo trẻ nhận giải Triển vọng. Nâng niu tấm Giấy chứng nhận trên tay, lòng ngập tràn bao cảm xúc, tôi chỉ muốn nói to lên rằng: Cảm ơn TTXVN, cảm ơn các cô chú và bạn bè đồng nghiệp đã chắp cánh cho ước mơ là phóng viên thông tấn của tôi bay xa.

Nguyễn Văn Thắng
Theo Nội san Thông tấn, số 6/2013

CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:

Phát huy từ thương hiệu "Tin Tức" (06/06/2013 14:43:42)

Báo nhiều cải tiến, PV thêm trưởng thành (06/06/2013 14:41:26)

"Tin TáỪẹc tiáỨƯn lÃến!" (06/06/2013 14:36:50)

Sẻ chia cùng vùng khó (06/06/2013 14:32:29)

Lần đầu đến Trường Sa (03/05/2013 10:08:42)

Tác nghiệp ở Trường Sa (05/04/2013 11:44:35)

Đón Tết sớm ở Trường Sa (07/02/2013 11:17:07)

Trở lại Trung Đông (07/02/2013 10:03:14)

Đi thường trú-cơ hội để phóng viên trẻ trưởng thành  (07/02/2013 09:59:10)

Cảm xúc đầu (07/02/2013 09:55:59)