Thứ năm, ngày 25/07/2024

Sổ tay phóng viên

Một phen hú vía


(19/01/2009 10:42:36)

Cỳằ‘i thÃĂng 11/2008, khi lÅâ lỏằƠt vỏằôa rút, Ä‘oàn công tÃĂc ChÃưnh phỏằĐ do Thỏằâ trặ°ỏằŸng Bỏằ™ Nông nghiỏằ‡p & PhÃĂt triỏằƒn Nông thôn Đào XuÃÂn Hỏằc dỏºôn Ä‘ỏºĐu Ä‘ÃÊ vỏằ BÃơnh Đỏằ‹nh kiỏằƒm tra và chỏằ‰ Ä‘ỏºĂo công tÃĂc khỏº¯c phỏằƠc hỏºưu qỳºÊ lÅâ lỏằƠt tỏºĂi mỏằ™t sỏằ‘ huýằ‡n trÃên Ä‘ỏằ‹a bàn.

     Tỉnh đã không quên mời phóng viên TTXVN thường trú tham gia đoàn và bố trí đi xe cùng Văn phòng Phòng chống lũ lụt miền Trung tại Đà Nẵng. Trên xe có 5 người, kể cả lái xe. Đi trước chúng tôi là xe của Chi cục phòng chống lụt bão tỉnh. Khi đến hết địa phận huyện Tuy Phước thì những xe phía trước đã vượt chúng tôi rất xa.
     Khi ôtô chạy đến địa phận xã Cát Nhơn, huyện Phù Cát, trước dòng nước chảy xiết tràn qua kè Mường Cát, chúng tôi dừng lại quan sát: Kè này dài khoảng 300m, rộng 1,5m với độ sâu trên 1,2m. Thấy chiếc xe phía trước lừng lững băng qua tràn, nước ngập đến đầu xe, sau giây lát cân nhắc vì đây là con đường độc đạo, nếu xe quay trở lại cũng rất khó khăn, phải đi lùi trên 500m đường rất hẹp, anh lái xe hạ quyết tâm tiến lên. Ngồi trong xe, chúng tôi cũng hăng hái nói với lái xe, xe họ đi được, xe mình cũng qua được. Khi còn cách bờ chừng 30m, do dòng nước xoáy mạnh khiến xe chết máy, nằm chềnh ềnh ngay giữa tràn. Lúc này, anh em ở trên bờ bên kia đã thấy cảnh tượng xe chúng tôi bị sự cố nhưng lúng túng chưa biết xử lý như thế nào. Còn trong xe, chúng tôi nói với nhau, phải hết sức bình tĩnh, không được mở cửa xe, nếu mở lúc này, nước sẽ tuôn vào làm lật xe ngay.
     Dần dần nước đã thấm vào trong xe, lên đến mặt ghế, chúng tôi đều phải cúi lom khom để tránh ướt. Trong lúc đó, điện thoại của tôi reo lên, phía bên kia đầu dây hỏi: Có phải nhà báo TTXVN đang ngồi trên xe bị ngập không?. Và cho biết Văn phòng UBND tỉnh đang huy động xe cứu hộ ra. Tôi hỏi lại phải chờ khoảng bao lâu, bên kia trả lời chậm nhất là hai tiếng nữa. Tôi kêu lên, nếu để đến hai tiếng đồng hồ nữa thì chúng tôi uống nước no rồi!
     Trong lúc tâm trạng lo lắng đã in lên từng nét mặt của những người ngồi trong xe, thì trên bờ, các anh Chi cục PCLB tỉnh đã nhanh chóng "điều" được một chiếc máy cày đang làm việc cách đó khoảng 500 mét. Mấy thanh niên tiến ra giữa tràn và dùng dây cáp móc vào đầu xe ô tô để dùng máy cày kéo xe kéo lên. Tôi bình tĩnh lấy máy ảnh ghi lại những tấm hình cứu hộ đắt giá.
     Khi xe được kéo lên đến bờ, thoát khỏi dòng nước hung dữ mọi người thở phào. Mở cửa xe, nước ở trong chảy ra 'ào ào'. Điện thoại di động của tôi lại reo để hỏi thăm tình hình. Tôi cảm ơn rồi thông báo mọi người trong đoàn công tác đã an toàn
     Chuyến đi này tôi có được nhiều tin và ảnh khá chất lượng về công tác khắc phục thiên tai của địa phương. Đến tận bây giờ vẫn còn nhiều người "phỏng vấn" tôi: Tâm trạng nhà báo thế nào khi xe ô tô bị chết máy giữa dòng nước xiết. Quả là một phen hú vía! Nhưng cú nguy hiểm đó sẽ mãi mãi là một kỷ niệm khó quên trong đời phóng viên Thông tấn của tôi.

Viết Ý
Theo Nội san Thông tấn, số 1&2/2009.