Thứ năm, ngày 23/10/2025

Trao đổi - Thảo luận

Biết mình, biết ta


(03/05/2013 10:13:05)

Chỉ 15 ngày sau khi có quyết định tiếp nhận về cơ quan, tôi vinh dự được điều động làm phóng viên (PV) thường trú tại Phân xã Lạng Sơn, mảnh đất địa đầu của Tổ quốc. Hành trang của tôi là những kinh nghiệm quý báu của các bậc cha, chú, đồng nghiệp dặn dò trước khi lên đường. Thấm thoắt thời gian trôi, đến nay đã tròn hai năm, mảnh đất miền biên ải đầy bỡ ngỡ ngày nào giờ đã trở nên rất đỗi gần gũi, thân thương với tôi. Để có được tình cảm thiêng liêng, gắn bó như vậy, tôi thực sự coi "phân xã là nhà, địa bàn phụ trách là quê hương".

Phóng viên Thái Thuần dẫn hiện trường tại đường mòn biên giới khu vực Cửa khẩu Chi Ma, huyện Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn

Lạng Sơn là tỉnh biên giới, giáp khu tự trị dân tộc Choang - Quảng Tây (Trung Quốc), diện tích tự nhiên trên 8 nghìn km2, có 7 dân tộc cùng sinh sống. Tỉnh có hai cửa khẩu quốc tế là Cửa khẩu đường bộ Hữu Nghị và Cửa khẩu đường sắt Đồng Đăng; hai cửa khẩu quốc gia và 7 điểm chợ biên giới cùng hàng trăm đường mòn lối tắt dọc theo chiều dài biên giới. Với đặc điểm là tỉnh miền núi địa hình phức tạp, là đầu mối giao thương hàng hóa của cả nước với nước bạn nên Lạng Sơn được coi là địa bàn "rất nhạy cảm".

Với vai trò là đại diện của TTXVN tại địa phương, để nắm bắt thông tin một cách nhanh nhất, chính xác nhất thì không còn cách nào khác là phải nâng cao được vai trò, vị thế của phân xã trên địa bàn. Muốn vậy, phải xây dựng  mối quan hệ tốt với cấp ủy, chính quyền địa phương, các sở, ban, ngành, các đồng nghiệp và đặc biệt là với đồng bào các dân tộc trên địa bàn. Tuy nhiên, mối quan hệ này phải dựa trên tiêu chí "hòa nhập chứ không hòa tan". Muốn vậy, mỗi PV cần phải lăn lộn trong thực tế cuộc sống. Chỉ một tháng đầu tiên ở nơi thường trú, tôi đã đi được tất cả các xã biên giới, dự được ba cuộc họp tại thôn, bản vùng sâu, vùng xa, khám phá ra nhiều điều bổ ích.

Sau những chuyến đi, mối quan hệ được mở rộng và duy trì thân thiết, để được như vậy, tôi phải tự đặt mình vào địa vị là người con của thôn bản, của núi rừng. Tôi vẫn nhớ, trong một chuyến công tác, việc đã xong, trời đã về chiều, nhưng biết có một cuộc họp thôn tại xã Thụy Hùng (huyện Văn Lãng)- một xã biên giới vùng sâu, vùng xa, tôi đề nghị được dự họp cùng bà con. Cuộc họp diễn ra trên cái nền nhà cũ của HTX, không có mái che, xung quanh đầy trâu bò. Ông trưởng thôn chạy khắp nơi mượn được chiếc ghế cũ để trưởng thôn và "khách quý" ngồi dự, nhưng tôi xin phép ngồi đất cùng bà con. Lúc đầu, thấy người lạ, ai cũng lảng tránh, bởi ở bản này mấy khi có người lạ đâu. Nhưng từ khi thấy tôi ngồi đất, cùng bà con lắng nghe những nội dung được phổ biến trong cuộc họp, mọi người cởi mở hơn và sẵn sàng chia sẻ niềm vui, nỗi cực nhọc của họ. 

Vậy đấy, với đồng bào, quý là ở tấm lòng. Nơi "phên dậu" của Tổ quốc cần lắm những tấm lòng chân thật, nhân hậu, tuyệt đối tin vào Đảng vào Bác Hồ kính yêu. Bởi một cuộc họp thôn ở nơi xã xôi, khó khăn là vậy nhưng khi điểm danh, không nhà nào vắng mặt. Bố bận đi rừng - con đi thay, chồng phải lên nương lên rẫy - vợ đi thay, mọi chủ trương, chính sách nêu ra đều được bà con đồng lòng nhất trí, mọi thắc mắc được giải thích tận tình. Những chuyến đi thực tế như vậy thật quý giá đối với mỗi PV thường trú trên địa bàn. Khi đã tạo dựng được niềm tin đối với bà con các dân tộc thì họ sẽ là "tai mắt", là nguồn cung cấp thông tin quý giá cho phân xã, PV.

Một điều nữa tôi muốn chia sẻ: Đối với bạn bè, đồng nghiệp trên địa bàn tỉnh thì luôn luôn cần sự phối hợp, giúp đỡ nhau trong công việc. Một lần đi công tác, tôi phát hiện ở xã Chi Lăng (huyện Chi Lăng), người dân đã tự nguyện góp tiền xây dựng tới ba cây cầu. Điều đặc biệt là khi quyên góp, nhiều nhà đồng ý nhưng do chưa đến mùa thu hoạch nên chưa có tiền nộp thì đồng chí bí thư chi bộ thôn đã tình nguyện đem sổ đỏ nhà mình thế chấp, vay ngân hàng ứng trước cho bà con. Thấy thông tin hay, tôi đã rủ thêm một PV của báo Lạng Sơn đi cùng. Khi bài của tôi đã được phát, việc đã xong nhưng nghĩ vẫn thấy tiếc, tôi liền gợi ý với người đồng nghiệp đó viết hai kỳ, đăng trên báo Đảng địa phương. Kết quả, chùm bài được đánh giá tốt và đoạt giải nhì cuộc thi viết về "Xây dựng nông thôn mới" của tỉnh.

Còn đối với các cấp chính quyền địa phương, PV thường trú cần tạo mối quan hệ chân tình, cởi mở nhưng thẳng thắn, không phụ thuộc. Một lần, Phân xã nhận được đơn thư khiếu kiện về vụ tranh chấp hơn 3ha đất rừng của hai gia đình đồng bào người Dao ở huyện Văn Lãng (đất rừng do dân khai hoang). Sau khi đọc kỹ lá đơn, tôi quyết định mượn một chiếc xe ô tô hai cầu và nhờ một người thông thạo địa bàn dẫn đến tận nhà người gửi đơn. Sau một ngày trò chuyện, tìm hiểu từ hai gia đình đến bí thư chi bộ, trưởng thôn và các già làng, tôi được biết, tranh chấp này xảy ra đã hơn 30 năm giữa hai gia đình cùng dòng họ nhưng đến nay chính quyền địa phương vẫn chưa giải quyết ổn thỏa. Đã ba lần, UBND huyện ra quyết định cấp cho gia đình này thì gia đình kia lại kiện và ngược lại; do tồn tại lịch sử, ai cũng có giấy tờ chứng minh nguồn gốc đất từ những năm 50, 60 của thế kỷ trước.

Sau khi nghe các bên trình bày và tìm hiểu tâm tư nguyện vọng của hai gia đình, tôi mạnh dạn nêu ý kiến: "Giả sử bây giờ mảnh đất này chia đôi, các bác có đồng ý không?". Các bên còn ngập ngừng thì đồng chí bí thư chi bộ đã nói luôn: Ý kiến của nhà báo đúng đấy. Cứ dựa vào giấy tờ từ những năm nảo năm nào thì rất khó, với lại vừa là anh em vừa là láng giềng với nhau, thế là hợp tình, hợp lý. Không ngờ gần chục cụ cao niên được mời tham dự cũng lên tiếng đồng tình; vậy là hai bên cùng làm một tờ cam kết, nhất trí với phương án chia đôi. Hôm ấy, mặc dù trời đã tối nhưng trên đường về, chúng tôi vẫn điện đề nghị được làm việc với ông Chủ tịch UBND huyện Văn Lãng. Khi đề cập đến vụ tranh chấp hơn 3ha đất rừng của hai hộ dân, ông phân trần: Vụ này lâu lắm rồi mà chúng tôi chưa có cách nào xử lý dứt điểm được... Khi chúng tôi đưa ra những văn bản, chứng cứ đã thu thập được và nói về việc hai gia đình đã thỏa thuận được với nhau về cách giải quyết tranh chấp, được mọi người đồng thuận, nghe vậy, ông Chủ tịch huyện tỏ ý vui mừng và nói ngay ngày mai sẽ trực tiếp vào tận nơi để giải quyết.

Có thể nói, với nhiệt huyết, với tinh thần biết lắng nghe, tham mưu kịp thời thì "cái tầm" của phân xã được nâng lên và điều đặc biệt là hầu như không có "cửa" nào mà PV phân xã không vượt qua được.

Thái Thuần-Trưởng Phân xã Lạng Sơn
Theo Nội san Thông tấn, số 4/2013

CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:

Học làm phóng viên chuyên nghiệp (03/05/2013 09:54:51)

Phân xã- Môi trường rèn nghề cho phóng viên trẻ (03/05/2013 09:40:38)

Những khoảnh khắc đậm tình người (02/05/2013 16:12:32)

Trước thềm Lễ trao Giải báo chí TTXVN 2102: Những chuyến đi khó quên (Ký ức La Pán Tẩn)  (02/05/2013 16:00:37)

Những tử địa với nhà báo (05/04/2013 14:10:25)

Giải Ảnh báo chí thế giới năm 2012: Thấm đẫm tính nhân văn (05/04/2013 12:45:26)

Sáu yếu tố căn bản trong bố cục ảnh  (07/02/2013 12:55:02)

2012- số nhà báo "tử nghiệp" nhiêu nhất trong lịch sử (07/02/2013 12:43:27)

Phân xã Kuala Lumpur với chiếc máy quay du lịch  (07/02/2013 11:27:33)

Thể thao&văn hóa làm báo Tết... thời nay (07/02/2013 11:05:33)