Thứ bảy, ngày 06/07/2024

Sổ tay phóng viên

Đồng hành theo bước chân tình nguyện


(12/10/2006 09:53:11)

Trong chiến dịch tình nguyện mùa hè xanh 2006, hơn 150 sinh viên tình nguyện của 5 trường đại học, cao đẳng thuộc Đoàn khối Bộ Văn hoá Thông tin (phía Nam) đã toả về 6 xã nghèo vùng sâu vùng xa thuộc 3 huyện Krông Năng, Krông Buk và Eh Hleo của tỉnh Đăk Lăk...

CHẶNG ĐƯỜNG GIAN NAN

 

     5 giờ sáng, tất cả đã sẵn sàng lên đường. Trong đoàn chúng tôi có Ban chỉ huy chiến dịch cấp khối, phóng viên TTXVN tại Tp. HCM, báo Văn hoá và đội văn nghệ của trường CĐ Sân khấu Điện ảnh và Nhạc viện. Xe lăn bánh trong tiếng hát vang. Đến 2 giờ chiều, chúng tôi mới có mặt tại huyện đoàn Krông Năng. Từ huyện đoàn vào xã Eapuk chỉ 15 km nhưng quả là một chặng đường gian nan. Nhiều đoạn, đoàn phải xuống đẩy xe qua những con đường đất bazan đỏ quạch và trơn như đổ mỡ dưới cơn mưa chiều của núi rừng Tây Nguyên. "Tất cả cố lên, đồng bào sống được, chẳng lẽ anh em mình chịu thua", anh Lương Văn Nhiền, Uỷ viên Thường vụ Đảng uỷ khối, Trưởng đoàn, động viên chúng tôi. Nhìn bánh xe quay tít mà không tiến được mét nào lòng tôi cũng nản. Ở đây, phương tiện chủ yếu là xe máy cày (người dân ở đây gọi là xe "tắc kè"). Chỉ có loại xe này mới "chinh phục" được những con đường đất đỏ. Lũ thanh niên chúng tôi hò nhau đẩy. Chiếc ô tô chậm chạp "bò" qua từng đoạn đường. Hai bên đường, những rẫy cà phê bạt ngàn xen lẫn những rấy bắp nhấp nhô theo sườn núi. Thưa thớt vài mái nhà nho nhỏ của đồng bào dân tộc ẩn hiện sau tán lá.

     Chúng tôi đến xã Eapuk, xã vùng sâu mới thành lập và khó khăn nhất của huyện Krông Năng, khi mặt trời vừa khuất núi. Từ nơi đây nhìn xuống có thể thấy cả một vùng rừng núi rộng lớn, chập chùng mờ trong sương chiều vắng lặng.

 

HÁT CÙNG TÂY NGUYÊN

 

     Đội văn nghệ xung kích biểu diễn trên sân khấu "dã chiến" với ánh điện không đủ độ sáng từ chiếc máy phát của trường Cao đẳng sân khấu Điện ảnh và Nhạc viện mang theo. Nhưng cả khoảng sân rộng của xã Eapuk chật kín khán giả đủ mọi lứa tuổi. Có những cụ già, tóc bạc, da mồi, ngồi khoanh chân trên nền đất, say sưa trong nhịp điệu "Bài ca Tây Nguyên". Có những em nhỏ, chân trần không dép, đôi mắt rạng ngời theo bài hát "Giấc mơ Cha-pi". Anh A Li Ô, dân tộc Ê Đê đến đây từ rất sớm cho biết: "Có đoàn cán bộ về ca hát vui quá, nhà mình đi bộ đến đây hơn một "rựa" (khoảng 4,5 km) nên phải đi sớm".

     Ấn tượng nhất ở mỗi đêm diễn là phần giao lưu với đồng bào địa phương. Dưới trời mưa lất phất, mấy trăm con người cùng nhau hát múa xung quanh đống lửa trại. Tiếng cồng chiêng sáo vang lên động lòng người giữa Tây Nguyên đại ngàn. Những cô gái dân tộc cùng điệu nhảy múa nhịp nhàng làm ngây ngất lòng những chàng trai xóm núi. Đêm văn nghệ "dã chiến" kết thúc nhưng đồng bào vẫn còn tiếc nuối, bước chân chậm chạp trở về Buôn trước khi một ngày mới bắt đầu.

 

MÀU XANH TÌNH NGUYỆN

 

Bếp ăn của sinh viên tình nguyện tại huyện Krông Năng, Đăk Lăk. (Ảnh: Nguyễn Thanh).

          Sáng hôm sau, chúng tôi lên đường qua xã Eadăt cũng bằng con đường gập gềnh, trơn chuồi. Đón chúng tôi là những chiến sỹ tình nguyện mùa hè xanh tay chân còn lấm lem bùn đất. Một mái trường ẩm thấp với dãy bàn ghế xiêu vẹo, nhưng những em nhỏ vẫn hồn nhiên tiếp thu bài học mới cùng anh chị tình nguyện và viết những chữ thật tròn lên trang giấy trắng. Anh Y Nhuần, Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp Thanh niên tỉnh Đăk Lăk cho biết: "Khi nghe tin có những chiến sỹ tình nguyện về, dân làng vui lắm. Mọi người đã lo chỗ ăn, chỗ ngủ cho các chiến sỹ rồi. Thấy những em nhỏ biết thêm cái chữ là lòng mình vui lắm".

          Nhận từ tay chúng tôi một món quà của Đoàn Thanh niên khối gồm: dụng cụ học tập, sách, vở, cặp học sinh,... bạn Trần Thành Cảnh, Chỉ huy thường trực của nhóm mùa hè xanh trường Đại học Mỹ thuật rưng rưng: "Các em nhỏ nơi đây thiếu thốn nhiều lắm, số dụng cụ học tập này sẽ được dành cho các em. Vùng Eadăt này còn nhiều khó khăn lắm. Đồng bào dân tộc đang cần sức trẻ của tụi mình".

     Chúng tôi đến Buôn Kráy, xã Eaheo, huyện Eahleo để trao chiếc tivi của TTXVN trao tặng, ông Ama Hắk nghẹn ngào: "Cả đời già này, đến giờ, già mới được gần gũi chiếc tivi, già ưng bụng lắm rồi không muốn gì hơn nữa, cảm ơn Đảng, cảm ơn cán bộ nhiều lắm".

     Ngồi quây quần bên nồi cơm toàn rau luộc và chút ít thức ăn, chúng tôi phần nào thấm thía những khó khăn, thiếu thốn của đồng bào Tây Nguyên. Tôi chìm vào giấc ngủ khi ngoài kia tiếng gà rừng đang vọng lại. Ngày mai, chúng tôi lại tiếp tục lên đuờng theo bước chân tình nguyện...

Nguyễn Thanh
(Theo Nội san Thông tấn, số 9-2006)

CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:

Hỏi và Đáp: (03/10/2006 09:31:51)

Họ đã làm việc như thế (18/09/2006 09:22:36)

Dàn ý - Sự cần thiết cho mọi thể loại (18/09/2006 09:11:50)

Hỏi và Đáp : (14/08/2006 10:01:25)

Hỏi và đáp:  (14/08/2006 10:00:32)

Hỏi và đáp : (14/08/2006 09:59:38)

Dàn ý - Cái khung cho bài viết  (14/08/2006 09:45:35)

Thức cùng Tin nhanh World Cup  (14/08/2006 09:40:05)

Bệnh à ơi  (14/08/2006 09:22:46)

Trao đổi với các phóng viên thường trú trong nước: Viết cái gì?  (14/08/2006 08:47:56)