Thứ ba, ngày 21/05/2024

Sổ tay phóng viên

Ấn tượng Mông Cổ


(08/09/2011 13:34:26)

Trung tỷãưn thẳâng 7 võ»«a qua, nhẳđn dõ»‹p kõ»· niõ»‡m ó€Ưsinh nhõã­tó€ lõãưn thõ»© 90, Thẳ´ng tõãơn xẳê Montsame Mẳ´ng Cõ»• mõ»i ẵ‘õãâi diõ»‡n cõ»ưa mõ»Êt sõ»‘ hẳêng thẳ´ng tõãơn cẳ³ quan hõ»‡ hõ»êp tẳâc sang dõ»±. ẵoẳ n ẵ‘õãâi biõ»ƒu TTXVN gõ»“m Phẳ³ Bẳ­ thặ° ẵõãêng ỷ»·, Chõ»ư tõ»‹ch Cẳ´ng ẵ‘oẳ n Mai Quang Huy vẳ  tẳ´i. Thõ»i gian chẳãng tẳ´i lặ°u lõãâi ẵ‘õãơt nặ°õ»Ơc Mẳ´ng Cõ»• chõ»‰ cẳ³ 7 ngẳ y, nhặ°ng nhõ»¯ng gẳ¬ mõã¯t thõãơy, tai nghe ẵ‘ẳê ẵ‘õ»ƒ lõãâi nhõ»¯ng õãơn tặ°õ»êng khẳ³ quẳàn.

            Vui lễ hội Naadam

            Tháng 7 là tháng thời tiết tốt nhất ở Mông Cổ. Ban ngày trời nắng ấm, chỉ lúc sáng sớm và về khuya mới se lạnh. Chúng tôi đến Ulan Bato trước ngày bạn tổ chức Quốc khánh và lễ hội Naadam một ngày. Năm nay bạn tổ chức lễ kỷ niệm Quốc khánh lần thứ 90 và lễ hội Naadam trọng thể. Trên đường từ sân bay về thành phố chúng tôi đã cảm nhận được không khí lễ hội với những băng rôn, cờ đèn... làm rực rỡ các phố chính. Mười giờ sáng hôm sau, bạn mời chúng tôi dự nghi lễ khai mạc Quốc lễ Naadam tổ chức tại sân vận động trung tâm Ulan Bato. Naadam là lễ hội truyền thống lớn nhất của Mông Cổ. Quốc khánh Mông Cổ và lễ hội Naadam diễn ra cùng một thời điểm là ngày 11 tháng 7, người dân Mông Cổ được nghỉ và tổ chức vui chơi kéo dài tới 7 ngày. Trong lễ khai mạc, phần lễ được tiến hành rất ngắn gọn. Bài diễn văn của Tổng thống Mông Cổ chỉ kéo dài khoảng 10 phút. Trong phần hội, ban tổ chức đã xây dựng một chương trình qui mô, hoành tráng, tái hiện lại lịch sử một thời oanh liệt của những chiến binh Mông Cổ thiện chiến, kiêu dũng trên lưng ngựa, chinh phục khắp Á- Âu. Ngoài ra, các nghệ sĩ Mông Cổ còn biểu diễn những chương trình ca múa truyền thống hết sức sinh động, phong phú, mang đậm sắc màu của cuộc sống du mục phóng khoáng và hoang dã. Ba môn thể thao truyền thống được ưa thích tại lễ hội Naadam là đấu vật, bắn cung và đua ngựa.

Lãnh đạo TTX Mông Cổ Montsame tiếp đoàn TTXVN

            Suốt trong tuần nghỉ lễ, người dân Mông Cổ tham gia nhiều trò chơi dân gian, thăm họ hàng và đi nghỉ tại các khu du lịch được xây dựng trên núi, trên thảo nguyên. Trên các nẻo đường từ thành phố ra ngoại ô, từng dòng xe nối đuôi nhau không dứt. Phương tiện đi lại toàn là ôtô, không thấy bóng dáng của xe thô sơ, xe máy và xe đạp. Tuy vậy, giao thông chỉ đôi khi bị dồn ứ chứ tuyệt nhiên không có kẹt xe. Theo quan sát của chúng tôi, bạn tổ chức phân luồng, tuyến giao thông khá tốt và đặc biệt là ý thức chấp hành qui định giao thông của người dân Mông Cổ rất cao.

 

            Thành phố "kề vai" thảo nguyên

            Mông Cổ là quốc gia có diện tích rộng lớn đứng thứ 19 trên thế giới và là nước không có biển. Phần lớn diện tích của Mông Cổ là thảo nguyên, núi đồi và sa mạc. Từ thủ đô Ulan Bato đi chừng 15- 30 phút xe hơi ra ngoại ô là gặp thảo nguyên và núi đồi. Mùa này đang là mùa hè ở Mông Cổ. Khí hậu ấm áp và mưa nhiều nên thảo nguyên cỏ mọc xanh ngắt. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi chỉ được biết thảo nguyên qua sách vở, bây giờ được tận mắt chứng kiến sự mênh mông, bát ngát của nó. Đi giữa thảo nguyên người ta cảm thấy con đường như mở ra vô tận. Bầu trời trong xanh và cao vời vợi. Những con chim đại bàng bay lượn trên không trung, thi thoảng lại sà xuống, tạt qua mũi xe như tò mò quan sát những người khách lạ. Hoa, cỏ trên thảo nguyên và trên những sườn đồi tạo nên những bức tranh rực rỡ, đầy mầu sắc, đẹp đến nao lòng. Thấy vẻ ngẩn ngơ của chúng tôi, L.Nomin- cô bạn người Mông Cổ, phụ trách quan hệ quốc tế của Montsame, quyết định dừng xe nghỉ để mọi người chiêm ngưỡng và tận hưởng bức tranh thiên nhiên quyến rũ. Bước chân trên thảm cỏ xanh êm ái, chúng tôi cảm nhận ngoài vẻ đẹp, sự trong lành, thảo nguyên còn có mùi hương riêng, rất đặc trưng. Đó là mùi thơm thoang thoảng của hoa, mùi cỏ non hăng hắc. Và tôi còn cảm nhận được "bản nhạc đồng quê" của những con châu chấu thảo nguyên đồng loạt tung cánh bay và tấu lên khi có người bước đến gần.

            Chiều thảo nguyên đến thật nhẹ nhàng và kéo dài tưởng như không dứt. Chín giờ tối mà mặt trời vẫn còn chiếu những tia nắng nhuộm vàng cỏ cây, hoa lá, núi đồi thảo nguyên. Trong cái vẻ đẹp hoang sơ, quyến rũ và huyền ảo đó, bất chợt chúng tôi bắt gặp đàn ngựa hoang ung dung gặm cỏ và một vài chú cáo đi kiếm ăn vội vã phóng qua đường. Hai ngày làm lữ khách trên thảo nguyên, chúng tôi có thêm hai trải nghiệm, đó là: Được qua đêm trong lều truyền thống của người Mông Cổ ở khu bảo tồn thiên nhiên quốc gia và được đến thăm một phần đất thuộc sa mạc Gôbi rộng lớn. Với tôi (và có lẽ nhiều người trong đoàn cũng vậy) những trải nghiệm này đẹp như một giấc mơ và là những kỷ niệm khó quên.

 

            Chinggis Khan và những hậu duệ

            Người Mông Cổ rất tự hào về Chinggis Khan (Thành Cát Tư Hãn), vị Hoàng đế vĩ đại nhất trong lịch sử Mông Cổ, người đã thống nhất Mông Cổ và thành lập nên đế quốc Mông Cổ rộng lớn và hùng mạnh. Lễ hội Naadam được tổ chức hàng năm chính là để tưởng nhớ ông. Ngày nay, tên tuổi của Chinggis Khan hiện diện ở tất cả các lĩnh vực của đời sống, xã hội Mông Cổ. Người ta đã tạc hình ông vào vách núi ở ngay ngoại ô của thủ đô Ulan Bato, đứng xa hàng chục cây số cũng nhìn thấy. Cách Ulan Bato chừng 30 km, tượng đài Chinggis Khan cưỡi ngựa, cầm gươm bằng thép không gỉ, sừng sững, uy nghi trên đỉnh đồi cao hàng trăm mét. Du khách đến thăm tượng đài có thể đi bằng thang bộ hoặc bằng thang máy lên tận đầu ngựa Chinggis Khan cưỡi để chiêm ngưỡng chân dung ông. Sân bay quốc tế và khách sạn 5 sao ở thủ đô Ulan Bato mang tên Chinggis Khan. Nhiều loại sản phẩm hàng hoá nổi tiếng của Mông Cổ cũng được in hình và đặt tên ông.

            Hậu duệ của Chinggis Khan, những người Mông Cổ ngày nay, rất thân thiện và hiếu khách. Những ngày ở Mông Cổ, chúng tôi có dịp ghé thăm một gia đình nông dân làm nghề chăn nuôi, được chủ nhà mời uống sữa ngựa chua, phomai tự làm và món cháo lòng cừu truyền thống. L. Nomin cho biết: Lều của người chăn thả gia súc trên thảo nguyên không bao giờ khóa. Khách đi đường cứ tự nhiên vào nghỉ. Nếu đói, có thể dùng những thứ lương thực, thực phẩm có trong lều và khi mệt có thể ngả lưng, chừng nào khỏe thì đi. Những người bạn của chúng tôi ở Mongtsame rất tuyệt. Không chỉ nhiệt tình, chu đáo, họ còn làm chúng tôi ngạc nhiên về kiến thức sâu rộng và trình độ ngoại ngữ. Các bạn có thể sử dụng thông thạo hai, ba thứ tiếng. Những người thuyết minh ở các bảo tàng chúng tôi có dịp đến thăm cũng vậy. Anh bạn người Hàn Quốc trong đoàn rất thích thú khi được nghe giới thiệu bằng tiếng mẹ đẻ của mình ở đất nước thảo nguyên này.

            Một tuần ở đất nước của Chinggis Khan thật tuyệt vời!

Phạm Nhật Nam
Theo Nội san Thông tấn, số 8/2011