Thứ năm, ngày 04/07/2024

Truyền thống

Hà Nghệ Nhân


(09/10/2007 09:28:00)

Hà Nghệ Nhân là bút danh quen thuộc của nhà báo lão thành Lê Việt Thảo. Thơ ông không nhiều, như ông nói là "chút tâm tình vụn vặt", nhưng nó chứa đựng biết bao tâm sự của ông về lẽ sống, tình đời và tình người.

Thơ...

Nhà thơ? Đâu được là thơ!

Chẳng qua câu chữ cợt đùa thế thôi

Khi buồn lặng ngắm sao trời

Lúc vui lặng ngắm mây cười với trăng

Lâng lâng lòng dạ bâng khuâng

Nhớ về một chút hương thầm thoảng qua

Đường trường nhờ ngựa, nhờ xe

Đường đời sánh bước Nàng Thơ đi cùng

 

Một cuộc cờ

Cát bụi ơi? Chẳng là cát bụi,

Một con người sống giữa trần gian,

Cộng hưởng âm dương, máu đỏ, đầu đen

Thời gian phôi pha, nhuốm màu tóc bạc.

Trọn vòng đời, lại về nguyên phát

Từ hư vô tan biến trong hư vô...

Ôi cõi nhân sinh! Một cuộc cờ

Thắng bại lẽ thường, đâu toan tính?

Trải thương yêu cho lòng thêm lấp lánh

Chắt lọc niềm vui nho nhỏ mỗi ngày.

Đã qua rồi, giọt đắng, vị cay.

Đời là thế - ngọn triều lên xuống

Thăng trầm của không gian,

Thăng trầm của thời gian,

Thách đố con tim,

Thử lửa đá vàng...

 

Bình yên

Dòng sông dài từ nguồn ra biển

Con suối tình chở máu về tim

Mây vờn nên mảnh trăng nghiêng

Gió ru tiếng gió, bình yên cõi lòng.

Theo Nội san Thông tấn, số 9/2007