Thứ ba, ngày 16/07/2024

Chúng tôi nói về chúng tôi

EURO & những chuyến tàu dọc ngang nước Đức


(09/07/2024 14:39:08)

Có vẻ như cái đầu gối phải của tôi hay thích gây sự chú ý bằng những cách lãng xẹt trước các giải đấu lớn mà tôi sẽ lên đường tác nghiệp. Một tuần trước World Cup 2022 là một cú ngã, để rồi tôi lên đường tới Qatar với băng trắng xóa đầu gối phải. Và vài tháng trước khi chuẩn bị sang Đức là chấn thương ở chính cái đầu gối ấy tái phát sau một chuyến leo núi. Lần này là rách sụn chêm độ 2. Cũng giống như lần trước, vết thương bình phục nhanh, chỉ sau một tháng, nhưng cũng làm ảnh hưởng khá nhiều đến việc chuẩn bị thể lực của tôi cho chuyến tác nghiệp EURO 2024.

Tàu hỏa trở thành bạn đồng hành của phóng viên Trương Anh Ngọc, báo Thể thao và Văn hóa TTXVN, trong hành trình tác nghiệp EURO 2024 tại nước Đức

Lên đường với cái chân đau

Rất cẩn thận trước khi lên đường, tôi đi khám bác sĩ và mang về một túi các loại thuốc: giảm đau, giảm dịch đầu gối, tăng chất nhờn… để đề phòng nguy tái phát một lần nữa. Vấn đề là nó vẫn tái phát. Cơ bản là không một cái đầu gối nào đã từng bị chấn thương chịu nổi cường độ của một phóng viên lúc nào cũng hăm hở lên đường. Vào ngày trước khi đầu gối đau lại, tôi buộc phải uống thuốc và giảm tốc độ di chuyển. Trong 10 ngày đầu của hành trình, tôi đã đi bộ tổng cộng gần 200km. 

Đây là EURO đầu tiên của tôi sau 8 năm, kể từ EURO 2016 trên đất Pháp - một giải đấu mà tôi đã rong ruổi vòng quanh nước Pháp hơn một tháng sau khi tự lái xe từ Cơ quan thường trú (CQTT) ở Rome sang. Thế rồi, đại dịch COVID-19 bùng lên đã khiến EURO 2020 phải lùi lại một năm và vào năm 2022, khi trái bóng lăn trên các sân cỏ ở khắp châu Âu, tôi phải ở nhà chứng kiến giải đấu qua ti vi. Đơn giản bởi vì thế giới bị đóng lại với những quy định chống lây nhiễm. Tôi đã chờ đợi suốt ba năm để được trở lại tác nghiệp ở châu lục tôi đã quen thuộc. World Cup đương nhiên hấp dẫn, nhưng sự thích thú về mặt tác nghiệp ở các giải đấu như thế khác hẳn với EURO, nơi có chất lượng chuyên môn cực cao và lại diễn ra trên mảnh đất mà tôi đã quá quen đường đi lối lại cũng như phong cách sống.

Giờ đây, tôi đang có mặt tại nước Đức trong một hành trình kéo dài cả tháng. May mắn thay, cái chân vẫn ổn, dù có một hôm, nó hơi nhức một chút, buộc tôi phải uống thuốc. Vẫn còn mấy trăm km nữa để đi bộ khám phá, chưa kể hàng nghìn km di chuyển bằng các phương tiện công cộng. Kinh nghiệm của một phóng viên đường trường trong nhiều năm là không bao giờ tự hài lòng với mình. Việc “sống sót” thành công qua những giải đấu lớn đã giúp tôi tiếp tục với chiến dịch EURO hiện tại và chắc chắn là các giải sau nữa, dù áp lực rất lớn về bài vở.
 
Phóng viên Trương Anh Ngọc, báo Thể thao và Văn hóa TTXVN và các cổ động viên Georgria ăn mừng chiến thắng trước Bồ Đào Nha, ngày 27/6

“Nhảy tàu” và đi làm

Tàu hỏa trở thành người bạn đồng hành quan trọng đối với tôi trong hành trình tại Đức, không phải vì tôi thích phương tiện ấy hay vì nó đơn giản, thuận tiện với những người có thẻ tác nghiệp EURO như tôi khi được miễn phí trên các phương tiện công cộng ở Đức và giảm giá trên tàu cao tốc, mà bởi vì đấy là phương tiện duy nhất phù hợp đưa tôi đi khắp nơi.

Đó là những chuyến tàu nối Duisburg - nơi tôi đang ở nhờ một người em mới quen với Dortmund, Dusseldorf, Gelsenkirchen, Cologne, Munchen và Leipzig, những thành phố đăng cai EURO hiện tôi đã tới; là những chuyến xe bus và tàu điện nổi trong các thành phố và thị trấn; là những sân ga to nhỏ ở các nơi đã qua. Đó là những buổi sớm trời còn hơi sương trên sân ga chờ tàu đến, sau đó lại 1,2 chuyến tàu nữa tới nơi cần tác nghiệp; là những buổi làm việc, viết tin, bài và biên tập tin hình ngay trên những con tàu cao tốc đang chạy hơn 200km/h, thậm chí viết bài ngay trên sân ga với cốc cafe còn nóng bên cạnh. Hay là những buổi đêm đi làm về sau trận đấu với chân tay đã mỏi, đầu óc đã khá mụ mị vì mệt và buồn ngủ, trên những chuyến tàu có khi bị chậm cả tiếng đồng hồ vì quá đông cổ động viên. Có những hôm ngủ gật trên tàu vì về quá muộn, lại có những hôm phải nhảy tàu khác để đến thành phố muốn đến vì chuyến tàu tôi mua vé đã bị huỷ mà nhà ga không hề báo trước.
 
Trong hơn hai tuần kể từ khi EURO bắt đầu cho đến khi bài này lên khuôn, có những giai đoạn, ba ngày liên tiếp tôi có mặt ở ba sân EURO, di chuyển tổng cộng hơn 1.000km bằng tàu hoả giữa các điểm đấu của các trận đáng chú ý. Trước trận đấu, tôi làm các ghi nhanh không khí cổ động viên, phỏng vấn họ gửi về phát sóng trên bản tin tối của Vnews. Sau trận đấu, tôi lại tiếp tục theo chân các cổ động viên để phỏng vấn họ, dẫn hiện trường trước sân và sau đó ngay tức khắc gửi hình và text từ sân ga hoặc trên tàu, trên xe bus để kịp phát sóng bản tin 6 giờ sáng trên VNews. Do chênh lệch giờ giữa Việt Nam và Đức là 5 tiếng, nên tôi toàn tranh thủ làm đêm, 1-2 giờ sáng mới về nhà. 

Việc viết bài trên tàu hoả hoặc nhà ga là việc rất bình thường, khi mỗi ngày tôi thường viết một hoặc hai bài dài gửi về báo Thể thao và Văn hóa cho mục “EURO trên từng cây số”, một dạng bài viết đặc biệt theo kiểu phóng sự, du ký. Ngoài ra, tôi cũng chụp ảnh cổ động viên và bên lề EURO gửi về Ban biên tập Ảnh. Đấy là lượng công việc khổng lồ đòi hỏi rất nhiều chất xám, sức khỏe và khả năng chịu đựng áp lực lớn của phóng viên.

Không đơn giản mà có thể hoàn thành một kế hoạch đồ sộ đã vạch ra từ vài tháng trước khi lên đường và được cập nhật, bổ sung, điều chỉnh chỉ một ngày trước khi bay. Kế hoạch ấy bao gồm cả việc sẽ đặt chân đến tất cả các thành phố đăng cai giải và còn đi đến nhiều nơi khác, đề cập đến những câu chuyện không liên quan gì nhiều đến bóng đá mùa EURO, như đến Bremen để viết về truyện cổ Grimm; đến Bonn để viết về Beethoven; hay giao lưu với những người nhập cư để hiểu về cuộc sống, những ước mơ và khát khao của họ sau khi trở thành công dân Đức; đi dọc biên giới Bỉ và Đức khai thác những câu chuyện khá ly kỳ để nói về một phần lịch sử của châu Âu… Luôn là một hành trình dài của hàng loạt các chủ đề khác nhau mà bóng đá chỉ là một trong số đó, đòi hỏi một quá trình tìm hiểu và nghiên cứu nghiêm túc và lên kế hoạch từ lâu.

Hành trình EURO 2024 vẫn đang tiếp tục. Chặng đường phía trước vẫn đang vẫy gọi tôi lên đường, với một cái đai chân đeo để bảo vệ đầu gối và bầu nhiệt huyết tràn đầy, trên những chuyến tàu dọc ngang nước Đức./.

Trương Anh Ngọc - Thư ký tòa soạn báo Thể thao và Văn hóa
Nội san Thông tấn số 6/2024

CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:

Nhật ký vùng lũ dữ (03/07/2024 09:02:04)

Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954-7/5/2024): Những ngày đáng nhớ ở Điện Biên (12/06/2024 09:30:42)

Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954-7/5/2024): Trải nghiệm rất khác biệt (10/06/2024 15:31:28)

Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954-7/5/2024): “Điểm hẹn” của lòng yêu nước (07/06/2024 10:37:08)

Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954-7/5/2024): Dấu ấn đợt thông tin đặc biệt (04/06/2024 14:21:56)

Chuyện về đội kéo co toàn thắng (04/06/2024 09:50:44)

Những dòng sông hội tụ (08/01/2024 10:07:40)

Chuyến đi nhiều cảm xúc (04/04/2022 16:46:48)

Olympic đặc biệt nhất trong lịch sử (30/08/2021 17:09:32)

Kỳ họp Quốc hội nhiều dấu ấn (30/08/2021 17:02:41)