Thứ năm, ngày 04/07/2024

Truyền thống

Tôi chọn chiến trường là trường đại học lớn


(05/11/2007 14:32:03)

Tháng chín vừa qua, 45 đảng viên Đảng bộ TTXVN được trao tặng Huy hiệu 30-40 năm tuổi Đảng. NSTT xin trích đăng bài phát biểu cảm động của đồng chí Hồng Chanh (Chi bộ Ban Biên tập tin Trong nước) tại buổi lễ trao tặng Huy hiệu Đảng.

Cách đây 36 năm, trong khi khắp chiến trường miền Nam rền vang tiếng súng, cuộc chiến đấu chống Mỹ cứu nước đang bước vào thời kỳ quyết liệt nhất thì tại một căn hầm nửa nổi, nửa chìm ở núi rừng Tây Nguyên hùng vĩ, tôi đã vinh dự được đứng trước lá cờ búa liềm mà giơ cánh tay rắn chắc lên thề, nguyện mãi mãi đi theo con đường của Đảng quang vinh.

Đó cũng là sự kiện đẹp đẽ nhất một bước ngoặt quan trọng trong đời tôi. Mới hơn 20 tuổi, đáng lẽ lớp người chúng tôi phải được vui chơi, lao động, học tập, nhưng đa số thanh niên thời ấy đã chọn chiến trường là trường đại học. Lấy chiến trường là nơi rèn luyện ý chí và lòng dũng cảm của mình như nhà thơ Tố Hữu đã từng khẳng định: "Ai chưa đến đó như chưa rõ mình". Chính vì vậy, ở nơi khói lửa đạn bom ấy đã sản sinh ra những đảng viên trung thành nhất cho Đảng với một lý tưởng khát khao, cháy bỏng trong lòng là nhanh chóng giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc. Tôi may mắn được sống, chiến đấu trong một thời như thế để hiến trọn tuổi xuân đang phơi phới của mình cho Đảng. Tôi lại càng may mắn hơn so với đồng đội cùng trang lứa đã vĩnh viễn nằm lại nơi chiến trường để được sống, tiếp tục cống hiến sức mình cho sự nghiệp cao cả dựng xây đất nước. Ngày hôm nay được đứng dưới lá cờ bách chiến, bách thắng đón nhận tấm Huy hiệu 30 năm tuổi Đảng khiến tôi vô cùng xúc động. Tấm huy hiệu mà trong đó không những thấm đẫm mồ hôi, nước mắt với hơn 3.600 ngày tuổi xuân của tôi cùng tiếng gầm rít của đạn bom mà còn có cả lòng trông đợi mỏi mòn của người mẹ nơi quê nhà lẫn máu, xương của biết bao đồng chí, đồng đội.

Để được nhận tấm Huy hiệu 30 năm tuổi Đảng hôm nay, tôi không thể nào quên được những ngày đầu phấn đấu vào Đảng của mình. Trong lúc cuộc chiến đấu ở chiến trường miền Nam ngày càng ác liệt, cái sống và chết của người chiến sĩ rất mong manh nhưng thanh niên miền Bắc vẫn nô nức tình nguyện tòng quân để được vào nơi đầy đạn bom và chết chóc đó. Điều này thật kỳ diệu. Các cụ ở quê tôi cứ bảo: "Không biết Đảng, Chính phủ có cái thuốc hăng hái gì mà thanh niên uống vào là quên hết hiểm nguy". "Cái thuốc" ấy là lẽ sống của thanh niên chúng tôi ngày đó với lý tưởng cao cả là được đứng trong hàng ngũ của Đảng quang vinh. Ý chí, nguyện vọng đó đã được chi bộ quan tâm, mặc dù khi ấy tôi mới 20 tuổi đời. Tôi còn nhớ quá trình phấn đấu vào Đảng của mình là một thử thách gay go. Bởi vì trong lý lịch tôi khai thành phần gia đình bần nông, nhưng nhìn dáng vẻ bề ngoài của tôi và thấy tôi học đến cấp 3 (cùng nhập ngũ với tôi lúc ấy chủ yếu là trình độ văn hóa lớp 7) nên một số người suy diễn rằng, ít nhất tôi cũng thuộc thành phần trung nông. Một ý kiến mà bây giờ tưởng như rất đơn giản, nhưng lúc ấy ở chiến trường xa xôi, đầy bom đạn thì việc xác minh lại lý lịch cho rõ ràng thật khó khăn. Do vậy hai năm sau, khi xác minh xong lý lịch, tôi mới được kết nạp vào Đảng. Kể câu chuyện này trong ngày vui hôm nay, tôi muốn nhắn nhủ rằng, việc phấn đấu vào Đảng phải rất kiên trì, bền bỉ, không được nản chí khi gặp những khúc mắc trong đời sống sinh hoạt. Đối với tôi, ngày 29/9/1971 là một dấu ấn không thể nào quên; ngày ấy tôi vinh dự trở thành đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam, tính đến ngày hôm nay là 36 năm, kém 7 ngày.

Chiến tranh đã qua đi, đạn bom thôi gầm thét, quá khứ cũng lùi về dĩ vãng, chỉ còn trong lòng chúng ta mãi mãi một lý tưởng cao đẹp nhất của Đảng là làm cho "dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh". Lý tưởng ấy, tôi đã giữ gìn trong suốt 36 năm qua để đến ngày hôm nay được đứng ở giữa Thủ đô tươi đẹp nhận tấm Huy hiệu cao quý của Đảng trao cho mà trong lòng vô cùng xúc động. Tôi chân thành mong muốn và hy vọng các bạn trẻ tiếp tục trau dồi lý tưởng lớn lao của Đảng, cố gắng học tập, rèn luyện, phấn đấu để thực hiện nhiều ước mơ đẹp đẽ hơn, góp phần đưa đất nước ta đến bến bờ hạnh phúc vinh quang.

Hồng Chanh
Theo Nội san Thông tấn, số 10/2007