Những kỷ niệm buồn vui từ thuở mới bước vào nghề, đến những chuyến đi xuyên rừng, xuyên Việt rồi chắp bút tái hiện những câu chuyện thời sự trong xã hội thành những tác phẩm được vinh danh ở "sân chơi" giải báo chí... Đó là những mốc son quan trọng và cũng là những kỷ niệm thật ngọt ngào của tôi, một người làm báo trẻ ở TTXVN.
Tôi rất tâm huyết một câu nói của nhà báo người Mỹ Frank Tyger: "Khi bạn yêu thích công việc của mình, ngày nào cũng là ngày lễ".
Thấm thoát đã 20 năm kể từ khi lớp sinh viên mới ra trường chúng tôi thi đỗ vào Khóa 20, khóa đầu tiên của TTXVN được thi tuyển rộng rãi sau thời gian khá dài công tác nhân sự "im ắng". Thế là chúng tôi gia nhập làng báo thông tấn.
Một ngày nắng gắt đầu tháng 7 năm 2013, có một vị khách gõ cửa Trung tâm Bồi dưỡng nghiệp vụ thông tấn. Đó là bác Phạm Nho Nghĩa, cựu cán bộ ngành năm nay đã gần 90 tuổi. Mồ hôi còn đẫm lưng áo, bác đã với tay, lôi từ trong chiếc túi khoác bên người ra một bọc to. Cả Trung tâm xúm lại.
Nhà báo Thanh Bền, cựu phóng viên Thông tấn xã Giải phóng (TTXGP), bao nhiêu năm nay luôn canh cánh bên lòng vì vẫn chưa tìm được hài cốt của người vợ yêu dấu, cũng là đồng nghiệp của ông - bà Nguyễn Thanh Mai. Bà tên thật là Nguyễn Thị Mới, nhân viên văn phòng TTXGP, hy sinh trong chiến khu, gần biên giới Campuchia năm 1971. Bà là một trong số nhiều người con của TTX đã cống hiến xương máu cho đất nước, cho ngành, nhưng đến nay, vẫn chưa được "hội ngộ" với gia đình và đồng nghiệp
Ông Lê Quang Nghĩa, nguyên Giám đốc Văn phòng đại diện TTXVN tại TP. Hồ Chí Minh, thường được đồng nghiệp, bạn bè gọi thân mật là ông Sáu Nghĩa. Ông đã mất năm 2013, nhưng cho đến nay vẫn luôn được mọi người trong cơ quan thông tấn nhắc tới, về những công lao đóng góp cho TTXVN, nhất là việc ông góp phần tìm kiếm, đưa nhiều hài cốt liệt sĩ về với đất mẹ, với gia đình.
Tôi đến với nghề báo là tình cờ; nhưng khi bắt tay vào việc lại say mê thích thú, "nghề" thành "nghiệp" lúc nào không hay.
Sau khi đọc cuốn sách “Sáng mãi một tình yêu” (NXB QÐND - 2011) của nhà báo Nguyễn Thế Nghiệp, tôi, một cựu chuyên gia báo chí giúp bạn Lào, những muốn gọi các anh, những chuyên gia thông tấn từng hoạt động trên đất nước Triệu Voi, là “chiến sĩ’.
Tại Đại hội, 7 đại biểu đại diện cho các chi hội nhà báo trong ngành đã trình bày tham luận, tham gia đóng góp giải pháp nhằm xây dựng một đội ngũ phóng viên, biên tập viên năng động, sáng tạo, xung kích, vững vàng về bản lĩnh chính trị, giỏi về chuyên môn nghiệp vụ, yêu ngành, yêu nghề, góp phần đổi mới, nâng cao chất lượng, hiệu quả thông tin, giữ vững vai trò chủ đạo trong việc cung cấp thông tin mang tính chính thống của cơ quan thông tấn nhà nước.
Tôi dùng chữ "mạnh" vì nghĩ tới một binh chủng.
Quả thật, TTXVN không chỉ là một cơ quan với những người cầm bút ngồi bàn giấy như những công chức mà anh em miền Nam thường gọi đùa là "lính cùi chỏ", mà thực sự là một binh chủng với những chiến binh cả ở hậu phương và ở tiền tuyến.