Truyền thống
Văn nghệ
(08/04/2010 10:33:00)
Bài thơ Vắng của Lưu Vạn Kha và bài Mẹ tôi của Vũ Duy Bích
Vắng
(Lưu Vạn Kha)
Từ ngày vắng em,
Căn nhà chúng mình tưởng như gầy và già đi vài tuổi.
Lúc nào cũng im lìm,
Cửa sổ mờ mờ phủ bụi.
Bếp nguội lửa hồng,
Nhà thưa tiếng nói.
Từ ngày vắng em,
Điều sợ nhất là trở về mỗi tối,
Một mình ôm chiếc ti vi.
Ít gọi điện thoại đi,
Ít những người gọi đến,
Bởi thế mỗi tháng chỉ dăm chục ngàn
tiền điện,
Mà vẫn thấy nhiều.
Từ ngày vắng em,
Cả sáng, trưa, chiều,
Cơ quan là nơi trú ngụ.
Công việc bù đầu,
Thỉnh thoảng vẫn chập chờn nỗi nhớ.
Từ ngày vắng em,
Đêm thường mất ngủ.
Phòng vẫn như xưa,
Nhưng thiếu hơi em thở,
Nên mùa đông lạnh hơn.
Từ ngày vắng em,
Nỗi cô đơn
Hằn thêm nếp trán.
Bởi thế,
Nhìn ai
Cũng thấp thoáng
Dáng em.
Mẹ tôi
(Vũ Duy Bích)
Mẹ tôi lặn lội thân cò
Suốt đời vất vả chăm lo gia đình
Nuôi chúng tôi, sáu anh em
Trai thì gả vợ, gái nên gia đình.
Quanh năm làm ruộng lần hồi
Bát cơm đổi bát mồ hôi nhọc nhằn.
Vượt qua hoàn cảnh chiến tranh.
Có tình thương ái, thương thân xóm làng
Thênh thang tôi bước lên đường...
Nay yên vui sống xênh xang thị thành.
Cuộc đời đổi mới thật nhanh,
Tôi càng nghĩ đến mái tranh quê nhà.
Muôn vàn nhớ mẹ thân yêu
Trọn đời tôi nguyện làm điều nghĩa nhân.
CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:
Chuyến công tác vào vùng đất lửa Long An (08/04/2010 10:13:36)
Bốn phương đón Tết (09/02/2010 16:08:32)
Thơ Xuân (09/02/2010 15:33:22)
Câu chuyện kể mỗi độ Xuân về (08/02/2010 15:33:14)
Vũ Khánh - Sự thăng hoa của nhà báo nghệ sỹ (08/02/2010 15:00:13)
Văn nghệ (04/01/2010 12:19:16)
Một chuyến đi về Cứ (04/01/2010 10:54:13)
Du kích TTXGP diệt xe tăng Mỹ (04/01/2010 10:52:28)
Văn nghệ (27/11/2009 09:59:36)
Con đường phía trước còn chông gai hơn (27/11/2009 09:07:34)