Thứ sáu, ngày 26/04/2024

Tin tức trong ngành

Kỷ niệm 45 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2020): Theo bước chân đoàn quân Thông tấn


(29/04/2020 11:15:13)

Trong cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân 1975, toàn ngành Thông tấn đã vào cuộc, cùng toàn Đảng, toàn quân, toàn dân ta giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Phóng viên Thông tấn xã Việt Nam (TTXVN) theo các mũi tiến công của bộ đội chủ lực có mặt ở các mặt trận, ghi lại những chiến thắng vang dội, những khoảnh khắc lịch sử vô giá, không thể nào quên của dân tộc. Nội san Thông tấn xin trích giới thiệu bài viết của nguyên Tổng giám đốc Đỗ Phượng (1930-2017) về sự đóng góp của TTXVN trong thời khắc lịch sử quan trọng mùa xuân 1975.

Phóng viên Văn Bảo trên đường vào Sài Gòn, ngày 30/4/1975

1. Nhớ lại một buổi chiều cuối tháng Giêng năm 1975, sau cuộc họp, anh Lê Văn Lương giữ tôi lại hỏi thăm sức khỏe anh Trần Thanh Xuân (Giám đốc Thông tấn xã Giải phóng) và khả năng công tác chuyên môn và kỹ thuật của Thông tấn xã Giải phóng (TTXGP). Anh hỏi về tình hình phân xã khu V và tổ chức Thông tấn xã ở B5 (mặt trận Trị Thiên) và B3 (mặt trận Tây Nguyên). Anh cũng hỏi khá kỹ về đội ngũ cán bộ và lực lượng kỹ thuật có thể cơ động của Tổng xã. Với tầm suy nghĩ chiến lược của một nhà lãnh đạo, anh dành thời gian hỏi về kỹ thuật và đội ngũ cán bộ hằng ngày làm công việc thu thập các nguồn tin nước ngoài và trình độ, khả năng công tác của những phóng viên thường trú ở ngoài nước.
 
Trước khi chia tay, anh nói như vừa nhắc nhở vừa giao nhiệm vụ: anh Ba (đồng chí Lê Duẩn), anh Năm (đồng chí Trường Chinh) và Ban Bí thư giao nhiệm vụ cho lãnh đạo Thông tấn xã chuẩn bị sẵn sàng đáp ứng mọi biến động trong tình hình mới, không để xảy ra một sơ suất nào dù nhỏ. Như thường lệ, anh nói nhỏ nhẹ, nhưng người nghe cảm nhận được sự lo lắng của đồng chí thường trực Ban Bí thư về chức trách của một cơ quan thông tin chiến lược của Đảng và Nhà nước trước giai đoạn bước ngoặt của cách mạng.
 
Những ngày trước tết âm lịch, cơ quan rà soát tình hình mọi mặt. Anh Năm Xuân khỏe mạnh, đội ngũ tin, ảnh, kỹ thuật đều khá tốt, đường dây liên lạc điện báo tự động song song với điện báo moóc, kể cả truyền ảnh vô tuyến hoạt động tốt. Đường liên lạc Hà Nội - Tân Sơn Nhất bằng điện báo tự động làm việc đều đặn. Liên lạc với khu VIII, khu IX và nhiều tỉnh Nam Bộ khá tốt. Chỉ khu VI có phần hơi yếu, nhiều khó khăn. Khu V, các tỉnh miền Trung và Trị Thiên hoạt động tốt. Tây Nguyên đã được tăng cường thêm phân xã quân sự. Các ban biên tập tin miền Nam, miền Bắc, tin Thế giới và tin Đối ngoại được kiện toàn. Lực lượng biên tập, biên dịch làm tin tham khảo, lực lượng nghe đài (thu phôni) có thể yên tâm. Một số phóng viên tin, ảnh, điện báo ở Tổng xã và các tỉnh miền Bắc có thể huy động nhanh khi cần. Phóng viên ngoài nước đều có kinh nghiệm, nhạy bén với thời cuộc. Anh Đào Tùng kết luận: Thông tấn ta luôn sẵn sàng ra quân bất cứ lúc nào. Chúng ta sẵn sàng cử một đoàn lãnh đạo cơ quan cùng một số phóng viên giỏi vào B2 nắm tình hình cụ thể, có kế hoạch chi viện sát với thực tế, nếu tình hình chuyển biến nhanh thì trụ lại trực tiếp hỗ trợ tại chỗ.
 
Trước mắt, các anh Đào Tùng, Lê Chân chỉ đạo hằng ngày hai ban biên tập tin Thế giới và Đối ngoại, đặc biệt coi trọng bộ phận thu tin nước ngoài và chỉ đạo phân xã ngoài nước.
 
Anh Hoàng Tư Trai rà soát tình hình T6, T7, chỉ đạo Cục Kỹ thuật (nay là Trung tâm Kỹ thuật Thông tấn) vừa tổ chức sẵn sàng các tổ điện báo cơ động, vừa chuẩn bị chuyển thiết bị kỹ thuật vào chiến trường khi cần, lo thêm nguồn vốn và xin thêm xe sẵn sàng cho các tổ phóng viên cơ động.
 
Tôi cùng Ban biên tập tin, ảnh miền Bắc, Ban biên tập tin miền Nam, phòng Thông tấn quân sự, ban B và phòng Tổ chức-Cán bộ bố trí lại lực lượng phóng viên tin, ảnh và điện báo cơ động, làm việc với Ban Thống nhất Trung ương chuẩn bị sẵn trang phục và vật dụng cần thiết cho các tổ cơ động, giữ liên lạc với B1, B2, B3, B5, Tân Sơn Nhất và các tỉnh miền Trung, miền Nam.
 
Tuần đầu tháng 3/1975, văn phòng anh Ba thông báo miệng ý kiến chỉ đạo của cấp trên: Thông tấn xã chuẩn bị làm việc giống như thời kỳ chiến đấu chống chiến tranh phá hoại bằng máy bay B52 của đế quốc Mỹ, tháng 12/1972. Anh Trần Độ yêu cầu giao ban vào 7 giờ các buổi sáng ở Ban Thống nhất Trung ương. Văn phòng anh Văn (Đại tướng Võ Nguyên Giáp) nhắc: bất cứ lúc nào, hễ có tin quan trọng phải báo cáo ngay!
 
Thực ra, thời gian mở chiến dịch Tây Nguyên chỉ được truyền miệng vào tối 9/3 và vẫn là tinh thần chỉ đạo giải phóng miền Nam trong hai năm 1975-1976.
 
Tổng biên tập VNTTX Đào Tùng (thứ ba bên trái) trên đường tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh, tháng 4/1975

Chiến dịch Buôn Ma Thuột thắng lợi nhanh vượt qua mọi dự kiến. Anh Đào Tùng dẫn đầu đoàn cán bộ đặc biệt lên đường ngay, vừa nắm tình hình tại chỗ vừa tăng cường cho TTXGP. Được các anh Tố Hữu, Hoàng Tùng đồng ý, anh Đào Tùng lên đường mà không kịp báo cáo và xin quyết định của Ban Bí thư.
 
Mấy ngày sau, nhận được tin từ anh Doãn Tuế, Tư lệnh pháo binh là đã gặp đoàn anh Đào Tùng và giúp đoàn Thông tấn xã nhanh chóng vào đến B2.
 
2. Từ ngày l0/3/1975, phòng Thông tấn quân sự, Ban biên tập tin miền Nam và phòng Thư ký (Bộ biên tập) tập trung ăn nghỉ tại nơi làm việc. Phòng làm việc của tôi luôn có mặt anh Lê Minh hoặc anh Trần Dũng (Thông tấn quân sự) cùng anh Xuân Ổn (phòng Thư ký) túc trực 24/24 giờ. Ngoài việc giao ban vào 7 giờ sáng ở Ban Thống nhất Trung ương, sau 5 giờ chiều hằng ngày, tôi có mặt tại nhà riêng anh Ba vừa báo cáo thông tin, vừa chờ chỉ thị hoặc nghe ngóng động thái mới để kịp bố trí lực lượng.
 
Chị Nguyễn Thị Sáu (phòng Tổ chức-Cán bộ) đã nhận từ Ban Thống nhất Trung ương trang phục, lương khô, thuốc men và một số máy ảnh đủ trang bị cho các đoàn, tổ công tác cơ động. Anh Hoàng Tư Trai, anh Lương Văn Hóa cùng Văn phòng cơ quan đã lo đủ xe và các tổ máy điện báo cơ động. Đoàn tăng cường cho khu V có cả kỹ thuật điện báo truyền chữ, truyền ảnh (teletype và telephoto) do anh Đinh Ngọc Hường phụ trách đã lên đường. Các tổ cơ động đều được vào trận. Tổ cuối cùng có anh Lâm Hồng Long, Trần Mai Hưởng,... được tăng cường cho mặt trận Huế.
Từ năm 1959 đến mùa xuân 1975, VNTTX đã gửi vào chiến trường miền Nam 450 phóng viên, biên tập viên, điện báo viên, kỹ sư và kỹ thuật viên vô tuyến điện. Riêng TTXGP Nam Bộ được chi viện trên 200 cán bộ.

Về phương tiện kỹ thuật, từ năm 1971 đến giữa năm 1973, VNTTX đã gửi 5 chuyến hàng gồm hàng trăm tấn máy móc, thiết bị thông tin... xây dựng cơ sở vật chất kỹ thuật cho TTXGP, góp phần hoàn thành nhiệm vụ thông tin.

Được chi viện hùng hậu, TTXGP vừa tác chiến vừa xây dựng tổ chức chính quy, vững mạnh, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ thông tin trong mọi tình huống.

 
Với tư tưởng chỉ đạo, mặt trận phát triển đến đâu thì tiến theo đến đó. Từ chiến trường B2, nửa cuối tháng 4/1975, toàn TTXGP kể cả số phóng viên đi theo anh Đào Tùng, như Trần Mai Hạnh, Văn Bảo cũng lên đường theo các tuyến khác nhau tiến vào đích cuối cùng. Anh chị Trần Thanh Xuân cũng rời căn cứ. TTXGP được giao lại cho anh Đào Tùng và một nhóm cán bộ kỹ thuật vừa lo bảo vệ căn cứ, vừa giữ liên lạc với Hà Nội và các hướng. Lúc này, anh Nguyễn Xuân Bích, biên tập viên Ban biên tập tin miền Bắc, được tăng cường cho khu VI đã có mặt ở Đà Lạt, các tỉnh Nam Trung Bộ được tăng cường đủ phóng viên.
 
Từ giữa tháng 3 đến đầu tháng 5/1975, Ban biên tập tin miền Nam và phòng Thông tấn quân sự phát tin dồn dập, cập nhật tin chiến sự để kịp gửi cho đài, báo và các cơ quan Trung ương. Chưa bao giờ tin, bài nhiều và dồn dập như thời gian này. Căng tin cơ quan nhộn nhịp chạy bánh, chạy phở phục vụ. Lực lượng làm tin phương Tây cũng ngập đầu trong công việc cả ngày lẫn đêm.
 
Nguồn ảnh của các hãng nước ngoài truyền qua vô tuyến cho ta chất lượng khá tốt, có ngày ta phát cho các báo sử dụng tới 5-7 ảnh. Nhiều ảnh đẹp còn được phóng to trưng bày trong bảng tin, ảnh trước trụ sở số 5 Lý Thường Kiệt. Sáng và chiều nào, Thông tấn xã cũng nhiều khách, kể cả cán bộ cao cấp các cơ quan Trung ương ghé vào đọc tin và hỏi chuyện chiến trường.
 
Ngày 27-28/4, tình hình chính trị của chính quyền Sài Gòn biến động mạnh, hoạt động ngoại giao của một số sứ quán phương Tây tại Sài Gòn cũng nhộn nhịp. Đúng lúc đó, Tân Sơn Nhất điện ra: buộc phải ngừng lên máy làm việc. Các tổ cơ động của B2 kể cả bộ phận của anh Năm Xuân cùng các tổ cơ động của Tổng xã theo kỷ luật chiến trường đều không lên máy.
 
Một hôm, chị Yến (báo vụ viên phụ trách theo dõi các đài từ chiến trường) mang bản tin của tổ anh Trần Mai Hưởng cùng các phóng viên ảnh, trong đó có phóng viên Thông tấn quân sự, báo về đã gặp Chính ủy Sư đoàn 304 Trần Bình, sẽ chuyển hướng đi theo lực lượng này vào đích cuối cùng.
 
Tràn ngập niềm vui, tôi vội lên chỗ anh Đống Ngạc (Văn phòng Bí thư thứ nhất Lê Duẩn). Không ai ở dưới nhà, ngồi chờ trên ghế gỗ mà ngủ ngon lành hồi nào không biết. Có ai đó lấy báo đập nhẹ vào đầu, bừng mở mắt. Anh Ba (Lê Duẩn) tươi cười đứng trước mặt: Về, về ngủ đi cho khỏe. Dương Văn Minh hay ai lên làm Tổng thống Việt Nam Cộng hòa cũng không còn làm gì được nữa. Nhớ chuẩn bị pháo nổ to và dài. Có tin địch đầu hàng thì nổ pháo ngay. Ban Bí thư đã quyết định Thông tấn xã nổ pháo là báo tin toàn thắng cho nhân dân.
 
Anh Đống Ngạc cho biết: Bộ Chính trị quyết định không có tiếp xúc ngoại giao, buộc địch đầu hàng vô điều kiện. Tình hình chắc sẽ chuyển biến từng giờ, các ông phải nắm tin nhanh và cả phản ứng của phương Tây, nhất là Mỹ. Nhân nhắc về anh Đống Ngạc, Thông tấn xã đã đề nghị với anh Văn cho máy bay chuyển ảnh về Hà Nội cho kịp; nhờ Văn phòng Bí thư thứ nhất nhắc thêm. Anh Đống Ngạc cho biết, anh Văn đã đồng ý, nếu chưa bay được từ Sài Gòn thì có thể từ Đà Nẵng hay Huế, đã có lệnh máy bay sẵn sàng chở phóng viên Thông tấn xã đem ảnh và tài liệu về Hà Nội.
 
Phóng xe về Tổng xã triệu tập anh em cán bộ Văn phòng đang trực lên giao nhiệm vụ: chuẩn bị đủ pháo tốt, dùng dây thép nối dài từ tầng trên cùng của tòa nhà số 5 Lý Thường Kiệt, nhưng chưa treo vội, sẵn sàng có lệnh thì phải nổ pháo giòn giã và kéo dài.
 
Sáng 29/4, anh Trần Dũng cho biết, cả bốn cánh quân đều có tổ phóng viên đi theo sẵn sàng lên sóng. Riêng cánh Tây Nam chưa liên lạc được, chắc sẽ sử dụng phân xã khu VIII. Các phóng viên TTXGP theo các đồng chí lãnh đạo ở các hướng thì không được mang theo điện đài nên không thể chờ tin, bài của họ.
 
Lúc này, các báo, đài đều có người chờ sẵn ở VNTTX để nhận tin, ảnh. Đúng 20 giờ 30 phút hôm đó, trời mưa to, điện thoại của anh Đống Ngạc gọi: Lên ngay, mang theo máy ảnh! Lên đến nơi, anh nói: Trễ rồi, anh Văn vừa đi khỏi nhà anh Ba được mấy phút. Ngồi lại uống trà, anh Đống Ngạc cho biết, theo anh Văn, tình hình Sài Gòn có thể kết thúc trong buổi sáng 30/4/1975. Các ngày 1 và 2/5 có thể kết thúc ở Cần Thơ, Phú Quốc, Côn Đảo. Trường Sa và các đảo phụ cận đã thu gọn xong cả rồi.
 
Trưa 30/4, vừa nhận tin điện báo của tổ anh Trần Mai Hưởng, vừa nghe đài Sài Gòn, làm tin ngay song phải đưa lên cấp trên xem lại bởi đó có lẽ là bản tin quan trọng nhất trong lịch sử chiến tranh, trong sự nghiệp giải phóng dân tộc, thực hiện trọn vẹn di huấn thiêng liêng của Bác Hồ kính yêu “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào”. Không đợi duyệt tin, tràng pháo dài từ tầng trên cùng tòa nhà số 5 Lý Thường Kiệt nổ giòn giã trong khi cán bộ và nhân dân đã đứng tràn ngập trước cửa trường Đại học Tổng hợp, dọc đường Lý Thường Kiệt, Lê Thánh Tông, tràn cả lên vườn hoa Tao Đàn. Tiếng vỗ tay, tiếng reo hò và cả những hàng nước mắt, các đoàn người nối tiếp nhau kéo đến, đông kín trước trụ sở VNTTX ngay cả khi tiếng pháo đã ngừng hẳn.
 
Cán bộ, phóng viên TTXGP cùng các chiến sỹ Quân giải phóng chuẩn bị tiến về Sài Gòn trong chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử, tháng 4/1975

3. Trở lại Sài Gòn, các tổ phóng viên đi theo các cánh quân và các đồng chí lãnh đạo TTXGP hội đủ ở Sài Gòn. Chị Năm Xuân (chị Mai Thị Trình, phu nhân Phó tổng biên tập Trần Thanh Xuân), các anh Nguyễn Đức Giáp, Hai Luận (Ngô Dương Luận) đã liên hệ được với chị Tư Hòa (nguyên Trưởng phòng Y tế VNTTX tại Hà Nội về hoạt động hợp pháp ở Sài Gòn đã nhiều năm), cùng các cơ sở khác. Ngoài việc tiếp quản trụ sở Việt tấn xã làm trụ sở TTXGP, để anh Năm Xuân có chỗ làm việc ngay, còn tiếp nhận thêm một số nhà làm việc, trong đó có 155 Hiền Vương (nay là Võ Thị Sáu) làm trụ sở đại diện VNTTX tại miền Nam. Anh Năm Xuân giao cho anh Sáu Nghĩa cử người mang ảnh chụp xe tăng tiến vào Dinh Độc Lập của anh Văn Bảo về để phát ngay ra Hà Nội, đón anh Đào Tùng và bộ phận còn lại trong cứ ra Sài Gòn. Cơ sở kỹ thuật ở Tân Sơn Nhất được chuyển ra 155 Võ Thị Sáu nhưng chưa làm việc được ngay. Liên lạc từ Sài Gòn về Hà Nội vẫn phải dùng moóc của Việt tấn xã, chỉ có vài máy thu teletype, không có máy phát.
 
Anh Hoàng Thiểm ngay khi vào Dinh Độc Lập đã tập hợp nhanh ảnh chụp Dinh Độc Lập, nhân dân Sài Gòn đón các đoàn quân giải phóng, lấy xe của Phó Thủ tướng ngụy quyền Sài Gòn mang phim, ảnh và tài liệu theo đường bộ ra Đà Nẵng để bay ra Hà Nội.
 
Đêm 30/4, anh chị em B2 đã nhận được phim xe tăng quân giải phóng tiến vào Dinh Độc Lập. Vận dụng hết khả năng kỹ thuật ảnh lúc đó để có được tấm hình rõ nét cho các báo và phát qua đường vô tuyến ra nước ngoài. Tấm ảnh lịch sử đó cho đến năm 1985, khi kỷ niệm 10 năm giải phóng Sài Gòn, hãng thông tấn Kyodo và nhiều báo ở Nhật Bản vẫn in lại, dù lúc đó có nhiều ảnh đẹp hơn, kể cả ảnh màu. Các bạn Nhật Bản giải thích: “Đó là tấm ảnh vô giá dù có nhiều ảnh đẹp hơn nhưng lịch sử, chứng vật lịch sử cần được trân trọng mãi mãi”.
 
Anh Hoàng Thiểm ra đến Hà Nội, tập trung in ngay hàng trăm kiểu ảnh màu và đen trắng. Tôi đưa Hoàng Thiểm lên gặp anh Lê Duẩn và anh Tố Hữu. Anh Lê Duẩn rất thích và khen ngợi các tấm ảnh nhân dân nô nức đón chào quân giải phóng.
 
Những tấm ảnh đó được sử dụng không chỉ cho báo mà còn được phát hành rộng rãi cho các cơ quan tuyên truyền, trưng bày trong các cuộc triển lãm cấp tốc.
 
Công việc đang bề bộn trong niềm vui thì các anh Lê Văn Lương, Tố Hữu, Hoàng Tùng gọi lên cho biết Trung ương cục điện báo yêu cầu anh Đỗ Phượng vào gấp. Các anh chỉ thị lên đường ngay, không cần chờ anh Đào Tùng ra.
 
Phó tổng biên tập VNTTX Đỗ Phượng (đang chỉ bản đồ) cùng các đồng nghiệp theo dõi diễn biến chiến dịch Hồ Chí Minh tại trụ sở cơ quan, số 5 Lý Thường Kiệt, Hà Nội

4. Không biết từ lúc nào, anh Lê Đình Phấn, Phó chánh văn phòng VNTTX đã chuẩn bị một xe Commăngca, thay ghế ngồi để đi đường dài, một xe nhiều chỗ ngồi được đặt tên là xe “chính sách” và một xe tải lớn mang theo các thiết bị kỹ thuật bổ sung cho B2.
 
Anh Lê Đình Phấn đã lớn tuổi nhưng khỏe mạnh, lái xe giỏi. Anh chuẩn bị sẵn hai bản đồ: bản đồ toàn miền Nam và bản đồ Sài Gòn. Hầu như các đồng chí phụ trách gắn bó với chiến trường miền Nam cùng đi chuyến này. Có cả hai đồng chí lãnh đạo Thông tấn quân sự Lê Minh và Trần Dũng; anh Đỗ Bích, cán bộ lão thành cách mạng, Trưởng phòng Tổ chức, người 21 năm “ngày Bắc, đêm Nam”; chị Trần Thị Tỳ gắn liền với tư liệu miền Nam; chị Sáu, người cả cuộc đời làm tổ chức chỉ lo cho cán bộ chiến trường miền Nam; chị Yến, người gắn bó với hô hiệu các đài mang tên LPA trên toàn miền Nam và đội quân thiếu nhi con anh chị Năm Xuân, con chị Sáu, chị Yến và cháu Mai con chị Tư Hòa.
 
Vẫn mặc trang phục quân giải phóng nhưng xe đi trong hòa bình. Đi nhanh từ Hà Nội đến cầu Hiền Lương, chỉ nghỉ lại dọc đường ban đêm. Nhưng đến Huế, anh chị em gặp nhau, những phóng viên, điện báo viên trải qua những năm dài gian khổ, cả các đồng chí lãnh đạo Đảng bộ địa phương đều là người quen cũ, không thể không dừng lại. Đến Đà Nẵng càng không thể đi ngay. Có biết bao gia đình và cơ sở cần đến thăm; nhiều chuyện cần bàn để xây dựng cơ quan đại diện ở miền Trung và Tây Nguyên, lại còn vừa bổ sung, luân chuyển cán bộ cho các tỉnh trong khu vực, kể cả việc dựng vợ gả chồng cho một số cán bộ phóng viên bởi đã hòa bình như lời hẹn ước.
 
Quảng Ngãi cũng phải dừng lại vì cũng như các địa phương đi qua, công tác luân chuyển và điều kiện hoạt động của cán bộ sau giải phóng đòi hỏi phải có thì giờ cùng bàn bạc…
 
Nhân dân Thủ đô tập trung trước trụ sở VNTTX, số 5 Lý Thường Kiệt, Hà Nội náo nức đón chào tin chiến thắng, ngày 30/4/1975

Đến Quảng Ngãi, Bình Định, Phú Yên, Khánh Hòa, không chỉ có những việc giống như mọi nơi mà còn có hai việc khác nữa: một là, xe “chính sách” gồm các chị và các cháu đi lạc phải mất công tìm kiếm, hai là, cần thuyết phục anh Đỗ Bích ở lại thăm gia đình. Đã 21 năm chị và các cháu ngóng tin anh.
 
Đến Phan Rang quyết định ngược lên Đà Lạt thì có điện của anh Năm Xuân hỏi ngày nào đoàn đến Sài Gòn. Rời Đà Lạt, tới Sài Gòn lúc 6 giờ chiều. Anh Phấn đi theo bản đồ mà không cần hỏi đường, xe dừng đúng trước nhà 155 Hiền Vương. Hầu như tất cả anh chị em đã chờ sẵn, vui mừng ôm nhau, niềm vui khôn xiết./.
 
Trích trong cuốn “TTXVN với Đại thắng mùa xuân 1975”

Đỗ Phượng
Nội san Thông tấn số 4/2020

CÁC TIN ĐÃ ĐĂNG:

Kỷ niệm 45 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2020): Phía sau những bức ảnh lịch sử vô giá (29/04/2020 11:15:03)

Thông tin về dịch COVID-19: Nhớ “nhà” mà không dám về! (29/04/2020 11:14:17)

Kỷ niệm 60 năm kết nghĩa TTXVN-Sư đoàn 304: Trong niềm vinh dự, tự hào (29/04/2020 11:02:49)

Thông tin về dịch COVID-19: Ra mắt website "Thống kê dịch COVID-19" (29/04/2020 10:46:17)

Thông tin về dịch COVID-19: Vững tin vượt qua đại dịch (29/04/2020 10:43:45)

Thông tin về dịch COVID-19: Thích nghi để hoàn thành nhiệm vụ (29/04/2020 10:41:11)

Thông tin về dịch COVID-19: Khi bộ máy “phòng bị” được kích hoạt  (29/04/2020 10:40:20)

Thông tin về dịch COVID-19: 90 ngày xông pha vào các điểm nóng (29/04/2020 10:38:17)

Tiến tới Đại hội Liên chi hội Nhà báo TTXVN nhiệm kỳ 2020-2025: Thay đổi để đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ mới (29/04/2020 10:28:10)

Tiến tới Đại hội Đảng bộ TTXVN nhiệm kỳ 2020-2025: Đã có 37/45 chi bộ trực thuộc đảng bộ cơ sở tổ chức đại hội (29/04/2020 10:22:56)